Tôi rút ra gần hết sau đó nhấn mạnh vào, toàn bộ dương vật tôi chui tọt vào âm đạo của mẹ, không vội vàng tôi nhấp 1 cách từ tốn, thỉnh thoảng lại rút ra gần hết rồi đâm mạnh vào, được 1 lúc thì tôi chuyển sang thế khác tôi đở mẹ ngồi trên đùi tôi sau đó từ dưới tôi nhấp lên 1 cách thật mạnh Truyện Giành Làm Mẹ Kế Định Sẵn thuộc thể loại: Truyện Ngôn Tình full đầy đủ, cập nhật, truyện được viết bởi tác giả Hương Di. Từ hôm đó, tôi cứ như ở trênchín từngmây vì khoái lạc do hai người đàn ông trong gia đình mangđến. Ban đêm chồngđụ vợ, ban ngày sau khi chồng đi làm thì con trai đụ mẹ. Có ngày hai bố con chơi tôi đến sáu bẩylần. Bà Tám và Thằng Dậu – Truyện 18 + Bà Tám và Thằng Dậu. Đang tắm ngon ơ bà Tám nghe tiếng chuông điện thoại reo vang,bà lẩm bẩm: “Đéo mẹ! tắm cũng không được nữa sao!” Trang chủ ; Làm mẹ ; Cô vợ có làn da trắng ngần của BTV Quang Minh kể chuyện nuôi 4 cậu con trai: Các con rất ngưỡng mộ bố Tổng Tài Lại Gọi Tôi Đến Nhà Chị Ấy! Ta Là Phong Tử đại lão bản x duyên phận Một tiếng 'Mẹ', là mẹ ruột. Lâm Sanh chờ mẹ vợ, mẹ vợ tới, mẹ ruột cũng tới, n vv9wn. Reads 44,826Votes 988Parts 17Complete, First published Nov 15, 2021Table of contentsMon, Nov 15, 2021Mon, Nov 15, 2021Thu, Nov 18, 2021Fri, Nov 19, 2021Fri, Nov 19, 2021Mon, Nov 22, 2021Mon, Nov 22, 2021Wed, Nov 24, 20219. Chị muốn ngủ với cha cưng HThu, Nov 25, 202110. Cuối cùng cũng ngủ rồi caoH Sun, Nov 28, 202111. Nguyên nhân của miệng đầy cợt nhãTue, Nov 30, 2021Thu, Dec 2, 2021Fri, Dec 3, 202114. Ma sát tiểu âm hộ không đi vào hơi HSun, Dec 5, 2021Mon, Dec 6, 2021Mon, Dec 6, 2021phiên ngoại Đi công tác caoHTue, Dec 7, 2021Tác giả Mính Mính Convert vespertine Edit nhtt1225 Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Hài hước , Đô thị tình duyên , Cận thủy lâu đài , Duyên trời tác hợp , 1v1 Theo nguyên tắc không làm vợ người thì làm mẹ kế của người, Hạ Vãn bắt đầu ra sức theo đuổi cha của khuê mật. Tuổi không là vấn đề, chiều cao không phải khoảng cách, chân ái mới là vô địch! Giang hồ xưng nữ vương - Vãn Tiểu Sơ Sơ, mau gọi mẹ nào! Khuê mật đáng thương - Sơ Học tỷ, sao chị có thể dụ hoặc cha em? Ngưòi cha cấm dục của Cảnh Sơ Con trai, sao bạn gái của con mỗi ngày sắc dụ ta? ** gỡ mìn ** ◎1v1 người chơi hệ nữ vương Hạ Vãn vs người chơi hệ cấm dục Cảnh Nhung ◎ nam nữ chính không sạch ◎ nam nữ chính cách nhau nhiều tuổi ◎ không loạn luân, không phản bội, có BL để thúc đẩy cốt truyện - //Giải thích những từ sẽ dùng trong truyện// . Khuê mật = bạn thân . Sắc dụ = dùng vẻ đẹp để mê hoặc . Tiểu thịt tươi = tiểu bạch kiểm = những chàng trai trẻ trung, ngoại hình thanh tú, làn da không tì vết, ăn nói nhỏ nhẹ5871vs1 Câu chuyện bắt đầu khoảng một năm trước. Tôi là một người đàn bà có chồng, 46 tuổi, có một con trai 26 tuổi. Tôi có nhan sắc đẹp và một thân hình hấp dẫn vì năng tập thể dục. Vợ chồng tôi hoạt động tình dục rất tích. cực và đều đặn từ lúc mới quen nhau, lúc mới cưới Trong đêm tân hôn và tuần trăng mật, chúng tôi đụ nhau ít nhất hai ba lần mỗi đêm. Trong suốt hai mươi mấy năm sau đó, vợ chồng tôi cũng chơi nhau hầu như ngày một. Đó là chưa kể những ngày cuối tuần, chúng tôi đụ nhau trước khi đi ngủ, đụ nhau buổi sáng khi thức dậy. Ăn sáng xong, chồng tôi lại đè tôi ra đút cặc vào lồn tôi đụ tiếp. Vợ chồng tôi cứ trần truồng trong nhà suốt ngày. Khi tôi nấu ăn hoặc rửa chén thì chỉ mặc có mỗi cái khăn bếp phía trước còn để lộ đôi mông tròn trịa phía sau. Chồng tôi nổi cơn nứng, mò đến sau, thò tay bóp vú sờ lồn vợ rồi dí con cặc lõ vào lồn tôi đụ đứng ngay bếp. Chúng tôi chơi nhau khắp mọi chỗ kể cả nhà tắm, phòng khách, cầu thang, phòng ăn, ngay cả ngoài vườn và trong nhà xe. Cho đến lúc gần đây, chồng tôi dường như không còn hăng hái trong việc chăn gối như trước. Chính tôi bây giờ lại là người khởi xướng. Chúng tôi bây giờ chỉ làm tình khoảng một lần một tuần. Người đàn bà khoẻ mạnh đang hồi xuân hơ hớ như tôi cảm thấy vẫn còn thiếu thốn thèm thuồng như người ăn còn đói. Tôi bắt đầu quyến rũ và ăn vụng tình với một vài người đàn ông khác khi có dịp. Trong số đó có một vài người bạn chồng tôi và một cậu con trai gia đình nhà láng giềng. Tôi khéo léo dàn xếp thì giờ để họ luân phiên đụ tôi cho thỏa cơn nứng lồn mà chồng tôi không hề biết hoặc nghi ngờ. Con trai tôi vừa hết giao kèo làm việc với một công ty Pháp tại Ba Lê và trên đường về thăm nhà. Vợ chồng tôi hớn hở ra đón con tại phi trường sau hơn ba năm trời xa cách. Tôi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng khi thấy con trai mình thật đẹp trai, trưởng thành với vóc dáng cao lớn khoẻ mạnh. Chàng ta ôm chầm lấy mẹ, hôn chùn chụt trên má, vòng tay rắn chắc xiết chặt vòng eo tôi, dí gò ngực đồ sộ của mẹ vào sát ngực mình. Tôi cảm thấy máu trong người chạy rần rần, người tôi nóng bừng vì quá kích thích. Một vật gì cưng cứng đang cạ vào mu lồn tôi. Thì ra con trai tôi nứng cặc khi ôm mẹ mình. Chàng ta vuốt ve lưng mẹ nhưng luồn tay phải vào dưới nách và bóp bầu vú tôi. Tôi vừa ngạc nhiên vừa sướng khi nhận thấy anh chàng hứng tình chỉ vì ôm mẹ mình nhưng cố gắng phớt tỉnh như không để chồng tôi khỏi thắc mắc. Chúng tôi hàn huyên tíu tít trên đường về nên chẳng mấy chốc đã về đến nhà. Con tôi mang quà ra biếu bố rồi quay qua tôi - Con có quà thật đặc biệt cho mẹ...nhưng chỉ cho mẹ thấy mà thôi.... Chồng tôi cũng dễ dãi - Hai mẹ con cứ tự do. Bố đi tắm bây giờ đây. Khi chồng tôi vài nhà tắm thì con trai tôi mới lôi ra một gói và nói nhỏ - Mẹ mở ra thử xem có vừa không. Tôi hồi hộp mở ra thấy một bộ đồ ngủ đen mỏng dính một cách khêu gợi. Thử ướm lên người. tôi thấy thật ngắn và hở hang nhiều chỗ bí hiểm. - Tại sao con lại mua áo này cho mẹ? - Con thấy mẹ còn trẻ đẹp, mặc áo này vào là hấp dẫn lắm. Nhưng mẹ cất kỹ đi, đừng cho bố biết. Chỉ mặc cho con xem thôi nhé. Giữ bí mật giữa mẹ và con thôi nhé. 《 VegasPete 》Mang thai con của kẻ thùend Fenghuang7112003 241,468 18,884 51 Chả có gì là thật ngoài VegasPete .Truyện mang tín chất ảo nhẹ .Cân nhắc trước khi đọc .OOC .… SỐNG CHUNG VỚI SẾP TỔNG doanhaanhbmt 109,483 2,101 54 Truyện kể về một cô gái hết sức bình thường - đã từ một phóng viên thành phố có bạn trai, có công việc, có thẻ tín dụng đã biến thành một kẻ thất nghiệp "ba không". Nhưng không dừng lại ở đó, trên đường về nhà, cô còn bị cướp túi xách Haizzz........ Đen đủi hết sức nên cô chọn một con đường hằng ngày không đi, bỗng nhiên 1 anh chàng cực kỳ đẹp trai cầm 1 chiếc nhẫn kim cương và cầu hôn cô, cảnh tưởng vô cùng ngôn tình ????? Rồi hôm sau cô bị bắt đăng kí kết hôn ?????? Mọi chuyện là như thế nào ????? Đọc Sống Chung Với Sếp Tổng rồi sẽ hiểu. ^^… CAO H - TỤC Đoản ngắn 1v1 vô tiết tháo nhattieu5850 238,456 3,802 8 Tên truyện Ta Là Của NhauTác giả nhattieu5850.🔥🔥🔥Truyện CAO H, SIÊU TỤC, CÓ SONG TÍNH, SẢN NHŨ, LOẠN LUÂN, NHÂN THÚ, ... tất cả thể loại mà mình nghĩ não trước khi đọcCất não trước khi đọcCất não trước khi đọcChuyện quan trọng phải nói ba lầnTruyện gồm nhiều đoản ngắn, tính cách và tên nhân vật có thể giống nhau do mình thích thế HoànQUYỂN 4 Bút ký phản công của nữ phụ pháo hôi - 快穿之炮灰女配逆袭记 NamCungVNhi 82,565 2,035 200 Tác giảNgận Thị Kiểu TìnhThể loạiNgôn Tình, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Cổ Đại, Nữ Phụ, Xuyên Nhanh, Hệ ThốngNguồnSàn Truyện, Bạch Ngọc Sách, wikidichTrạng tháiĐang raEdit Akito, nhóm Nữ Phụ, Vong Hồn, Vong MạngThể loại Khoa Huyễn, hệ thống, nữ phụ, xuyên nhanhNinh Thư chết nhưng may mắn lại trở thành người làm nhiệm vụ của hệ vì thế cô ở trong các thế giới, sắm vai ác, gặp được rất nhiều loại người vô tình có, lãnh khốc có, người cố tình gấy sự cũng những thế các loại bạch liên hoa, nữ nhân trà xanh, nữ nhân tâm cơ cô đều gặp gỡ được Thư gào thét, các ngươi những...cặn bã này, ta chỉ là tới phản công đấy, mong đừng ảnh hưởng ta hoàn thành nhiệm chính xuyên qua, vai chính trọng sinh, chỉ có nhiệm vụ giả người làm nhiệm vụ không nỗ lực, chứ không có không thể cạy ra quầng sáng của nhân vật chính.… [0309] Hải × Toàn Anh Sẽ Cướp Em iu0309_ 53,970 4,148 24 Vô đọc đi ròy biết😂Có H+… Khởi Duyên [Vong Tiện Đồng Nhân] Man_Ky_2306 35,551 2,320 14 "Bảo lưu mọi quyền. Không mang đi đâu khi chưa có sự cho phép"___________________________________" Lam Trạm. Di Lăng lão tổ ta hôm nay đặc biệt đến đưa ngươi đi. Mặc kệ ngươi đồng ý hay không, Hôm nay ta đặc biệt đến cướp người"… Jungkook Doctor Jeon -Tryphena 40,413 2,896 7 "Nhóc con, lại bị gì nữa đây?""Em bị đau bụng""Có thế thôi mà cũng đến đây á? Em đau ở đâu?""Dưới rốn một chút, còn hơi đau lưng và nhức nhức người nữa"Lúc đó mẹ em chạy đến, hỏi bác sĩ Jeon rằng em đến đây làm gì, rồi em lại cướp lời anh ấy nói rằng em đau bụng các kiểu nên nhờ bác sĩ Jeon khám, anh cũng kể ra triệu chứng em nói, sau đó mẹ em đã bất động một lúc, cuối cùng"Cháu nó đến kì đấy chị ạ"Bác sĩ Jeon thở dài nói với mẹ em… [ Bách Hợp ] Có Phải Chị Em Ruột Đâu +18 [ Full ] DuythoTran 561,292 15,731 45 Truyện Có Phải Chị Em Ruột Đâu !Tác Giả Cỏ Dại Thể Loại Bách hợp , H cao , chị em gái , tình cảm . VÌ VẤN ĐỀ BẢN QUYỀN NÊN CÁC BẠN KHÔNG ĐƯỢC ĐEM TRUYỆN ĐI MÀ KHÔNG XIN PHÉP TÁC GIẢ NHÉ .Văn Án Trương Thoại Thanh là 1 cô gái xinh đẹp giỏi võ từ bé ... Ngay lần gặp đầu tiên với định mệnh của mình cô đã giật lại cái túi sách giúp Hoàng Thùy Hân . ba cô là ông Hưng cặp kè với gái trẻ đuổi mẹ con cô ra đường . Trong đau khổ vì hiểu lầm thấy ba là 1 người tệ hại thì Trương Thoại Thanh đi uống rượu giải sầu và gọi cho Hoàng Thùy Hân ra tâm sự thay vì trả ơn cho mình , vừa đưa được ân nhân mình về nhà thì đã bị đè ra cưỡng bức nên Hoàng Thùy Hân có chút không mấy thiện cảm gì với Trương Thoại Thanh . Như trời sắp đặt sẵn vậy , mẹ con Trương Thoại Thanh được ông Hoàng ba của Hoàng Thùy Hân giúp đỡ ... Cưu mang cho 2 mẹ con Thoại Thanh ở nhờ nhà ông . Trương Thoại Thanh lại chạm mặt Hoàng Thùy Hân trong nhà và dần dần hiểu được con người của nhau , nhưng Thoại Thanh với Thùy Hân phải đối đầu với tên Hào Luân đang lăm le cướp tài sản và công ty của ông Hoàng mới có thể bên nhau yên ổn .… Cực phẩm cướp đoạt hệ thống hung0292abc 1,198 3 16 Tình cờ cướp đoạt hệ thống, qua lại mỗi cái vị diện, cướp đoạt nhân vật chính số mệnh, nữ nhân, tài nguyên, thề muốn làm cái kia chí cao vô thượng chúa tể!Hắn là nhân vật chính khắc tinh, nữ chủ tình ca Thanh Tiêu cười gian nói "Thế giới này đã có ta, như vậy nhân vật chính liền bé ngoan về nhà làm ruộng đi, ngươi tài nguyên ta sẽ cố gắng quy hoạch, người đàn bà của ngươi ta sẽ chăm sóc thật tốt."… BÀ XÃ MẠNH MẼ CỦA TRÙM XÃ HỘI ĐEN giangthuy17 246,742 3,910 103 Yến Hoài - Nhân vật làm mưa làm gió, có tầm ảnh hưởng nhất thành phố M, ăn sạch hắc bạch lưỡng đạo, mấy kẻ song hành nghe danh đã sợ vỡ mật. Là một người có trái tim nhân hậu, không ngại đặt mình vào trong hoàn cảnh xa lạ, cùng một tên con trai tranh giành chức vị!Ai có thể nghĩ đến một tên con trai lại dám ức hiếp tên đàn ông không biết sống chết, dám ức hiếp bà, tên kia nha đáng đánh đòn!Trắng trợn cướp đoạt vị trí đứng đầu? Cùng trùm thương mại PK một phen? Cùng tên đàn ông yêu nghiệt đấu não chơi trò chém giết? Cùng tiểu tam đùa bỡn, bới móc nhau?Thật xin lỗi vị trí này là của tôi. Trùm thương mại cút sang một bên! Tên đàn ông yêu nghiệt quỳ xuống nhận thua đi. Tiểu tam hả? Căn bản còn không lên được sàn Kiệt - một trong những trùm thương mại của thành phố D chức vụ tổng giám đốc kiêm luôn đại ca xã hội đen. Cháu trai của một Tham mưu trưởng quân sự. Vì muốn cự tuyệt hôn ước thề phải cướp được vị trí đó vào ông bị hồ đồ hay là cái gì, bảo không thể chọc vào cô gái kia, vậy thì có điểm gì đặc vị trí? Vắt óc tìm kế so chiêu với gái đẹp? Hội phụ nữ âm thầm chém giết nhau trong bóng tối? Nhìn tiểu tam bỏ đi?Ha ha cô ấy đoạt quyền của mình, mình khiến cô ấy mệt mỏi, mình thắng hay là cô ấy thắng? Mặc kệ là như thế nào, bà xã của mình! So chiêu với bà xã, hình như thua cũng được.… Trùng Sinh Chi Nhất Phẩm Hoàng Gia Tức - Thản Nhiên Thế Trọng sinh, cổ đại, trạch đấu, hoàn haonguyet1605 148,144 934 12 Kiếp trước, thị lang phủ đích trưởng thiên kim Vân Uyển Thấm chính mắt gặp thiếp thị thượng vị, tức chết mẹ đẻ, vì an bình cùng đệ đệ, lại ẩn nhẫn thoái nhượng, cho rằng nhu thuận có thể hạnh phúc, lại bị giả nhân giả nghĩa kế mẫu tham đi đồ cưới, bị tính kế thân thể đổ xuống, vô pháp sinh dục, bị ích kỷ muội muội hố đi hôn phu, duy nhất đồng bào đệ đệ cũng bị phủng sát thành ăn chơi trác táng, cặn bã cha sắc mê tâm khiếu, che chở kế thất mẹ con, không chút nào nhớ ruột thịt tử nữ!Trước khi lâm chung hoàn toàn tỉnh ngộ, nàng phấn khởi đánh trả, hủy cặn bã nam tiền đồ cùng nhà mẹ đẻ mặt!Kiếp này, nhẫn tự bí quyết quăng một bên! Chuyên chú đấu kế mẫu, áp kế muội, giáo thân đệ, đá tiện nam, cách ứng cặn bã bị vẽ mặt? Vậy một đám xếp hàng đến!Ham thích cướp người này nọ kế mẫu kế muội? Biểu kỹ thuật diễn? Ai không hội! Trang bạch liên, ta có thể so sánh ngươi càng thánh khiết! Kiêu ngạo khi, ngươi làm khó dễ được ta?Quản không được nửa người dưới cặn bã hôn phu lăn thô, thanh xuân mỹ mạo hao ở trên người ngươi, không bằng uy cẩu! Cái gì, ngươi cũng trùng sinh ? Ngượng ngùng, này một đời thứ không phụng bồi!Thuận tiện thu hoạch trùng sinh trang bị kinh hỉ một phần - có quá mức mẫn cảm khứu giác, điệu hương, chế dược, giám độc, dịch dung, khai phô, kiếm tiền, thành danh... Không nói chơi!Nhân duyên đại sự, đời này từ chính nàng làm chủ!Bên kia vị kia, ra vẻ có chút quen mặt? Xem ở kiếp trước hắn bang qua chính mình, bán tướng cũng vô cùng tốt...... Khụ khụ, kh… Ác Độc Nam Phối Không Cãi - Ngô Thất Họa CB19926104 21,171 389 4 Trọng sinh, tinh tế, dốc lòng nhân sinh, điềm vănTích phân 482,263,296Nguồn Tấn thọ theo sổ tử thần Hoàn 178 tuổi + 0 lần chết lâm sàn .๖ۣۜNhử mồiKhi còn sống, Yến Cảo vẫn luôn không hiểu, rõ ràng là một mẹ đồng bào anh em ruột, vì sao cha mẹ tổng là yêu chuộng đệ đệ, đem hết thảy hảo đều cho hắn, vô luận chính mình làm cái gì cũng không chiếm được để là như vậy, Yến Cảo liền càng là khó chịu, càng là bất bình, vì vậy khắp nơi đều cùng đệ đệ tranh. Chỉ cần là đệ đệ tưởng chuyện cần làm, hắn cũng đi làm, đồng thời làm càng tốt rõ ràng hắn mới phải làm càng tốt hơn cái người kia, nhưng thủy chung không chiếm được người chung quanh tán thành, cha mẹ, lão sư, đồng học, bằng hữu nhìn hắn ánh mắt đều là ghét bỏ, nói hắn ghen tị, ích kỷ, yêu thích cướp người khác đồ cho đến tử, Yến Cảo mới hiểu được, hắn cướp là nhân vật chính thụ đồ vật. Hắn là bên trong một quyển sách vì tôn lên vai chính thụ thiện lương ác độc nam phối, là vì nhượng vai chính công ra hiện làm mất mặt, tại vai chính thụ trước mặt tăng độ yêu thích pháo sinh về đến, Yến Cảo một cước đá văng vai chính, ai chỉ này muốn cùng ngươi tranh, lão tử chuyển cái thân, ngươi khóc lóc cũng không đuổi kịp không tái tranh, không tái đố kị, chỉ muốn yên tĩnh làm chính mình. Nhượng hào quang của chính mình, chiếu tại chăm chú trên thân thể người của hắn.=Rất nhiều năm sau, có người hỏi đã trở thành cơ giáp chế tạo đại sư Yến Cảo."Ngài là thế nào đi tớ… Ổn Định, Ngươi Có Thể - Đồng Kha TomybabyB 4,108 98 5 Chủ công, ảo tưởng không gian, vòng giải trí, điềm văn, xuyên sách, coi chính mình rất phổ thông trên thực tế rất A trì độn cá mắm công X cực phẩm mỹ mạo thanh lãnh thực tế dục vọng chiếm hữu siêu cường khuôn mặt thiên sứ lang hổ thụ, mạn nhiệt, hiện đạiTích phân 3,831,917,056Nguồn Tấn Giang .๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần Hoàn 109 tuổi + 1 lần chết lâm sàn .๖ۣۜNhử mồiVinh Kinh là cái tùy ngộ nhi an người, xuyên thư sau nỗ lực tránh né pháo hôi hẳn phải chết kết cục, không đi trêu chọc vai chính thụ, yên tĩnh làm cái vòng trung thiên đồ ăn Alpha. Trong sách vai chính thụ là cái vạn nhân mê omega, hắn gia cảnh bần hàn, lại không ngừng vươn lên, nắm giữ mỹ mạo bàn tay vàng, trong lòng chỉ có sự nghiệp. Hắn tín tức tố dẫn vô số đại lão lại còn khom lưng, càng yêu càng điên cuồng, các loại cưỡng chế yêu, như là cướp bóc tài nguyên, hỏa thiêu đe dọa, tai nạn xe cộ bất ngờ, cưỡng ép ký hiệu. . . Một đường tương ái tương sát. Mà Vinh Kinh không xem xong, không biết đây là bài giết ngược lại văn, này vị vai chính thụ là cái cực kỳ điên mỹ cường thảm. Có một ngày hắn bị vạn nhân mê tín tức tố huân vựng, một cái sơ sẩy ăn cái này vạn nhân mê, nhìn khóc mù quáng vai chính thụ. Hắn cảm thấy được chính mình cần phải phải bị trách, vì vậy đưa ra một năm thỏa thuận, cẩn cẩn trọng trọng học tập làm sao đương một cái hảo kim chủ. Một năm sau, khi hắn quyết định hảo tụ hảo tán thời điểm, vai chính thụ đem thỏa thuận vỗ tới trên mặt hắn, kể cả hắn người cùng oán lại đây, cắn vào môi của h… [Edit] Cho Ngươi Biết Thế Nào Là Bạch Liên Hoa Chân Chính Xuyên nhanh Tolacty 160,939 12,917 73 Tác giả Quỳnh cửu khiêmEditor Tô Lạc TỷThể loại Xuyên nhanh, bạch liên hoa, 1x1, chủ thụ,...Tình trạng edit Vẫn đang đào hốLịch đăng truyện T2, T4, T6 hàng tuần nếu không có trục trặc gì.Văn ánAi mà chưa từng bị Bạch Liên hoa, thánh mẫu, trà xanh, tâm cơ hại người này cứ giả vờ tốt bụng hơn người Diệp nhận nhiệm vụ, để những người này mở mang xem cái gì gọi là "Núi cao còn có núi cao hơn".Cho bọn họ biết cái gì gọi là Bạch Liên hoa chân chính, tâm cơ các kiểu con đà Liên hoa "Hu hu hu, tôi không cố ý".Trình Diệp nhẫn nhịn cổ chân đau nhức, vành mắt ửng hồng, nhưng vẫn là kiên cường lắc lắc đầu "Không có chuyện gì, tôi không sao."Nhưng trong nháy mắt quay người, liền rơi xuống hai hàng nước mắt, khịt khịt mũi, một đầu đâm vào chạy tới ngã lên người hỗ trợ nào mang lập tức đứng lên Xin lỗi xin lỗi, tôi chỉ là quá sợ, thật sự không cố Liên hoa ...Thụ phụ trách tô tô tô, công phụ trách sủng sủng sủngNói chuyện yêu đương cộng thêm ngược các loại trà xanh, sảng Chủ thụ, công đều là cùng một người, 1x1, đối phương đều là mối tình đầu của Nội dung chủ yếu là ngược tra, vả mặt, không đi sâu vào tuyến tình cảm... Ai thích vả mặt thì nhảy, nếu thích truyện theo tuyến tình cảm thì đọc hay không tùy dung nhãn mác Làm mất mặt, nhanh xuyên, sảng văn, báo thù, ngược tra,...Truyện dịch dựa trên bản QT nên chỉ đảm bảo 70-80% nội dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup đi bất cứ đâu.… Phúc hắc quận vương phi - Mạn Diệu Du Ly Lyn1402 116,992 803 8 Nội dung giới thiệuNgủ một giấc tỉnh, giả dối, phúc hắc Thẩm Ly Tuyết không hiểu ra sao hồn xuyên thành tướng phủ thiên nữ? Không bị cưng chiều? Vô phương, nàng từ trước đến nay thích ứng trong mọi tình chung quanh thân nhân cư nhiên mỗi người lòng dạ độc ác, lúc nào cũng ám toán hướng người tới không phạm ta, ta không phạm nhân, người khác tự động đưa tới cửa đòi đánh, đừng trách tay nàng hạ không để lại ngườiDi nương hung ác làm khó dễ, đưa nàng đi đi dạo hoàng mẫu lòng dạ độc ác, khiến cho nàng đầu nở muội thiết kế hãm hại, khiến cho nàng không mặt mũi gặp muội muốn cướp vị hôn phu, diệu kế khiến cho nàng thành oán sương xử lý địch nhân, kia sương lại mạo xảy ra chuyện phiền trước hoa hoa công tử nhìn trời đồng ý, nguyện bỏ qua đại cánh rừng, chết đuối ba nghìn, chỉ lấy nàng này một gáo xưa địch nhân bày tỏ, hắn rốt cuộc thấy rõ chính mình tâm, nàng mới là hắn yêu nhất người. . .Văn văn nữ cường thêm đấu, nam nữ chủ chuyên tình, nhất đối nhất, giới thiệu vắn tắt vô năng, thân môn vẫn là xem văn đi!… Phần 1 { countryhumans Vietnam harem } trọng sinh làm lại cuộc đời Linh28012007 133,761 12,860 43 Kiếp trước cậu bị phản bội. Gia đình cậu do sai lầm cậu mà họ phải chết. Người cậu yêu vì cậu mà hi sinh. Người cậu tin tưởng nhất lại là người hủy hoại hạnh phúc của cậu. Kẻ thù thì hả hê dẫm đạp lên người cậu. Trước khi chút hơi thở cuối cùng cậu hét lên" Hạnh phúc của tôi dễ vụn vỡ như vậy sao"Ông trời có mắt, đã cho cậu 1 cơ hội trọng sinh trở lại để trả bí mất được hé xe vận mệnh cậu bị chuyển sống cậu chính thức sang trang mới." Tránh xa tôi ra ........ "Các người đùa tôi bè, boss, đồng chí lại đi yêu tôiKẻ thù hồi trước giờ không chịu buông tha cậuThậm chí kẻ phản bội năm xưa giờ đây quyết yêu cậu say kệ xua đuổi của cậu họ không ngừng bám theo." Nam nam đừng chạy nữa cậu/em sẽ không thoát tay tớ/anh/ta đâu"Cuộc đời nam sẽ ra sao đây xin mời các bạn vô đọc truyện trọng sinh làm lại cuộc đời { countryhumans Vietnam harem } *Lưu ý*Bìa trên không thuộc về mình. Mình chỉ vô tình lượm được là tác phẩm thứ 2 mong mn đừng copy dưới mọi hình thức tội mình đá xin nhận vì mình cũng không giỏi viết.… Sau đó liền yêu em Hoàn cuopbienmap 26,403 1,004 37 Tác giả Viburnum Biên tập cuopbienmap Truyện được đăng tải trên và [email protected] cuopbienmap Số chương 35 chương chính văn + 2 chương phiên ngoại Thể loại Hiện đại, HE, thụ truy công, thẳng bẻ cong, H siêu nhiều Con đường đầy chông gai của ông chủ hộp đêm si tình cùng nhiếp ảnh gia là trai thẳng. Vai chính Hàn Tuấn Hi, Vân Nhất Hạc Thông qua người bạn Kỳ Lâm, Vân Nhất Hạc và Hàn Tuấn Hi quen biết nhau, trong quá trình tiếp xúc thì Vân Nhất Hạc nảy sinh tình cảm với Hàn Tuấn Hi. Sau đó vì một số tình huống phát sinh mà Vân Nhất Hạc đề nghị Hàn Tuấn Hi giữ mối quan hệ bạn tình với mình, cho đến khi nào Hàn Tuấn Hi có thể tìm được bạn gái/ vợ mới.… [DG]Tà Tôn Lười Hoàng DiGiang 131,279 730 10 Giới thiệu nội dungNàng - Lam Tiểu Tà, người cũng như tên, lại lười lại tà là giết minh khác loại nhất đệ nhất kim bài sát thủ! Quỷ dị cường hãn khiến người ta líu lưỡi! Lười nhác tùy tính làm người cúng bái!Nàng - Quân Lại Tà, người cũng như tên, vô lại lại si là Quân gia tối mê gái vô lại phế vật mỹ nhân! Phế vật đẳng cấp khiến người ta trố mắt! Mê gái người ngu ngốc uy danh xa chấn động!Khi nàng chiếm nàng thân, nàng thành nàng hồn!Thế tất đem long trời lở đất, trở thành một đoạn truyền kỳ bắt đầu!Lười mắt thấy thế gian bách thái, cũng không biết là mê ai mắt, lại đoạt ai tâm!Lười nhác bên trong giấu diếm phong mang, tùy tính bên trong ẩn bá cường! Mà xem Quân gia mê gái người ngu ngốc, làm sao xoay chuyển càn khôn, Tiêu Diêu dị thế, thành tựu một đời Chí Tôn lười hoàng! Quân thị tam giác sắt nguyên tắc Đệ nhất Lười, có thể ngồi tuyệt không đứng, có thể nằm tuyệt không ngồi!Đệ nhị Tàn nhẫn, xúc nàng điểm mấu chốt giả, định sẽ hối hận đi tới trên đời này!Đệ tam Đoạt, thấy ngứa mắt giả tất giẫm! Xem hợp mắt phụ nữ đàng hoàng nam, mạnh mẽ lấy cướp đoạt! Thủ đoạn dùng hết! Kéo đến chính mình trận doanh lại nói!… [ Lichaeng] - Luật sư Park nói tôi là chồng chị ấy Goback2 130,489 10,455 27 Vào một ngày trời không nắng không gió, Park Chaeyoung bắt Lisa về làm chồng chị Lichaeng ngọt, tình tiết về cốt truyện và nhân vật đều là hư cấu.❕Truyện chỉ được phát hành ở đây, không nhận cover, chuyển ver dưới mọi hình thức. Mong mọi người cảm thông cho tác giả.… Nguồn ảnh Pinterest- Nằm sấp xuống. Rên to tiếp sau đó là những tiếng vả vào da thịt chan chát, những lần thúc như vũ bão từ phía sau dội đến khiến tôi đau đớn đến mức chỉ biết cắn chặt răng chịu đàn ông đang đè lên người tôi quát- Con điếm này, tao cho mày tiền chỉ để mày như khúc gỗ trên giường thôi à? Uốn éo đi, kêu to lên tao xem gồng mình, miệng mấp máy gọi tên anh ta trong khi phần dưới chỉ tồn tại duy nhất một cảm giác đau rát chứ không có một chút hưng phấn gì cả. Đây là lần thứ n tôi làʍ t̠ìиɦ, cũng là lần thứ n tôi bị bạo hành bằng những dụng cụ kinh khủng mà anh ta mua lấy dây xích cổ tôi, một tay anh ta giật ngược đầu tôi về phía sau rồi cứ thế hùng hục ra ra vào vào, tôi gào lên- Huy...- Đúng rồi. Làm thế đi. Con đĩ. Gọi tên tao to ta điên cuồng không biết bao nhiêu lâu, đến khi tôi kiệt sức sắp ngất đi thì sự tra tấn thể xác dã man đó cuối cùng mới ngừng thở hồng hộc, nằm xuống ôm lấy tôi vào lòng rồi dịu dàng lên tiếng- Mệt không?Cũng như bao lần khác, để có tiền và lấy lòng của anh ta, tôi lại vẫn phải cười- Mệt, nhưng mà thích anh cười, tay còn lại đặt trên иgự¢ tôi rồi vặn vẹo như một thói quen đã khó bỏ- Thích là được rồi, hôm sau thử kiểu Vâng. Dạo này anh bận à, có mệt lắm không anh?- Mệt bình thường, nhưng tý nữa phải đến công ty có việc. Em cứ ngủ đi, tối anh chuyển tiền vào tài khoản, thích mua gì thì đến chữ "tiền", tự nhiên l*иg иgự¢ tôi như có một tảng đá vô hình đè nặng, trong lòng vừa cảm thấy vui, vừa cảm thấy buồn, có một chút gì đó mất mát nữa. Kiểu như mình bán thân để kiếm tiền, nhưng khi được nhận những đồng tiền ấy, mình lại cảm thấy ghê tởm chính bản thân cười- Vâng. Thế anh nghỉ một tý đi, em massa cho anh dễ ngủ để người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ thế rồi ngồi dậy massa, những ngón tay bây giờ đã không còn thô ráp vì phải làm quá nhiều việc mà trở nên mềm mại, lướt trên tấm lưng trần của Huy, bấm vào những điểm mà tôi đã quen trên cơ thể anh ta, từ từ khiến anh ta dễ chịu rồi đi vào giấc cặp với Huy gần hai năm rồi, từ ngày tôi còn làm tiếp viên trong một quán Karaoke nổi tiếng trong thành nhớ khi đó tôi mới chỉ hai mươi hai tuổi, mạt vận cùng đường nên mới phải làm cái nghề mua vui cho thiên hạ, ngày ngày rót bia, bấm bài, hát cho khách nghe, thỉnh thoảng còn ăn những trận đòn ghen tuông từ những bà vợ của đó để hạn chế tối đa việc bản thân sa ngã trong con đường đầy rẫy nhơ nhớp này, tôi tự đặt ra nguyên tắc chỉ tiếp bia tiếp chuyện chứ không "đi khách", không bán rẻ thân xác để kiếm tiền. Tôi vẫn nghĩ sau này mình còn phải lấy chồng, sinh con đẻ cái như những người phụ nữ khác nên quyết tâm giữ gìn trinh tiết. Thế nhưng đời có ai ngờ, nhiều khi có phải cứ muốn thế mà được đâu?Làm cái công việc này không thể quá khí khái, cũng không thể quá cứng rắn được. Thử nghĩ mà xem, nếu mẹ bệnh sống ૮ɦếƭ nằm đó, em trai tuổi ăn tuổi lớn không có tiền đi học, thậm chí dạ dày mình đang trống rỗng, đói khát, liệu còn nói về nhân phẩm cái gì? Giữ gìn trinh tiết cái gì?Năm đó tôi nằm ôm bụng đói trong căn phòng trọ nhỏ tý chật hẹp, nồng nặc mùi ẩm mốc. Vừa bị ăn một trận đòn vì vợ của khách bắt được lão già hói đầu ấy và tôi đang uống bia trong phòng hát, bà ta tưởng tôi cặp kè với chồng mình nên đánh cho tôi thừa sống thiếu ૮ɦếƭ, tôi đau quá, với cả chẳng còn sức lực nào ra ngoài mua cơm nữa nên đành nằm bẹp trong phòng uống nước lọc cho qua mới thiu thiu ngủ thì có chuông điện thoại gọi đến- Alo, Tý à?- Chị ăn cơm chưa?- Chị ăn rồi. Tý với mẹ ăn cơm chưa?- Em ăn Hôm nay nhà ăn cơm với gì mà giọng buồn thiu đi thế?- Ăn rau thôi ạ. Mấy hôm nay mẹ đi chợ toàn mua rau với đậu phụ em trai nói thế, tôi thương quá nhưng không biết làm thế nào, cuối cùng đành nói dối để động viên nó- Thịt lợn giờ đang có dịch đấy, ăn rau thôi cho yên tâm. Rau nhà mình trồng được Nhưng ăn rau mãi em chán lắm rồi. Hôm nào chị về?- Sao thế? Ở nhà có chuyện gì à?- Sang tuần giỗ bố Ừ, sang tuần chị Chị Ơi, sao thế? Nhà có chuyện gì à? Nói chị nghe xem Không ạ, nhà có chuyện gì đâu. Ngày kia em phải nộp học phí mà, mà mẹ…- Nhiều không?- Gần một triệu ra tôi cũng không có nhiều tiền, vì bình thường tiền khách boa phải trích lại phần trăm cho quán, mà tôi không đi thêm tăng 2 nên được boa ít là điều hiển nhiên rồi. Nhưng mà tôi đã lựa chọn bước chân vào con đường nhơ nhớp này, nghĩa là sẽ làm hết tất cả để cho em tôi có thể được đi học, thế nên tôi vẫn nói- Ừ, thế mai chị gửi tiền về cho. Tý bảo mẹ mai cầm chứng minh thư ra Viettel để lấy Vâng ạ. Chị có lương rồi à?- Ừ, mai là chị có lương. Lấy lương xong chị gửi về Thế chị còn tiền ăn không?- Còn chứ. Chị mới xin được việc cũng nhàn lắm, cơm họ bao một buổi trưa cơ Vâng, thế mai chị gửi về cho em Ừ, chị vào làm đây. Chịu khó học hành với giúp đỡ mẹ nhé. Mẹ mà ốm thì phải gọi hàng xóm, đưa mẹ vào viện ngay, nhớ chưa?- Vâng, em nhớ máy xong, tôi nhắn tin cho Huyền, bạn làm cùng quán Karaoke với tôi, đại loại vay tạm nó một triệu để gửi về cho tôi bố mất sớm, mẹ lại yếu người nên ốm suốt, em trai thì còn nhỏ. Tôi không có tiền đi học nên lên thành phố lăn lộn làm đủ nghề, lúc đầu xin đi rửa bát thuê, làm giúp việc, bán trà đá, nhặt phế liệu tóm lại việc gì tôi cũng đầu thì cũng tạm gọi là đủ tiền nuôi bản thân, mẹ và em, nhưng dần dần mẹ tôi ngày một già yếu, mà em tôi thì càng lúc càng lớn lên, một mình tôi kham không nổi nữa, cuối cùng phải làm tiếp viên cho quán ta nói “Không nghe cave kể chuyện, không nghe thằng nghiện trình bày”, nhưng mỗi người một hoàn cảnh khác nhau, tuy tôi chưa bán thân làm cave nhưng khi bước vào làm ở quán Karaoke này cũng xác định bị người đời coi là phò, là đĩ rồi. Mỗi tội, tôi làm ở đây, dù bị chà đạp như thế nhưng ít ra tiền làm ra nhiều hơn mấy công việc kia. Tôi chỉ rót rượu, mua vui cho khách thôi, nhục nhã một tý nhưng đổi lại có tiền gửi về nuôi mẹ nuôi em, thôi thì chấp nhận đời mình khổ cũng hôm sau người bắt đầu lành lặn lại, tôi lại đi làm. Quản lý thấy mặt tôi vẫn còn vàng vì bôi nghệ nên chửi- Mẹ mày chứ, cái mặt thế kia mà mày cũng dám vác đến đây à? Bọn tao trả tiền cho mày để mày đeo cái mo đấy đi làm đấy à?- Anh thông cảm, mới bóc xong da non nên em mới bôi nghệ không nó để lại Thế mày định vác cái mặt đấy vào phòng hát cho khách đào cả mả tổ nhà tao lên á?- Hôm nay có khách sớm hả anh?- Không có khách thì ૮ɦếƭ đói cả lũ à? Giờ mặt mày sao, định làm nữa hay thôi?Tôi sợ mất việc nên rối rít xua tay- Có mà, tý em đánh phấn dày thêm tý là che được ngay ấy mà. Khách phòng nào thế ạ?- Mày thử vào phòng 1102 xem thế nào. Có ông khách khó tính, đuổi mấy đứa rồi, trang điểm che đi cái mặt vàng của mày rồi vào thấy khách khó tính tôi cũng ớn, vì làm ở đây hầu như chỉ gặp mấy lão già vừa béo vừa dê, lúc nào cũng chỉ chăm chăm nhìn иgự¢ nhìn ௱ôЛƓ tiếp viên. Còn khách không cần tiếp viên thì toàn những ông biếи ŧɦái đã không cần gái còn đến quán Karaoke có gái làm gì?Tôi vào phòng thay váy đồng phục của quán, đồng phục ở đây chỉ ngắn qua bẹn một tý, chắc che được mỗi qua ௱ôЛƓ qυầи ɭóŧ là cùng. Tôi làm ở đây cũng được một thời gian rồi, ngày nào cũng mặc nhưng vẫn không sao quen được, cứ vừa đi vừa cố kéo váy xuống để che được ít nào thì che. Quản lý thấy tôi thế thì tiện tay vỗ ௱ôЛƓ tôi "bốp" một cái- Gớm, cứ làm như thanh cao lắm không bằng. Váy có bằng nấy thôi, mày kéo chân thì hở иgự¢, hay là mày thích khoe иgự¢.- Không Lên phòng nhanh lên, loằng ngoằng tao đập cho phát bây lý dắt tôi đến tận phòng, mở cửa ra nhìn thấy tôi vào đàng hoàng mới đóng lại. Ở trong phòng hát nồng nặc mùi thuốc lá, mùi rượu, tôi thì bị xoang, mới vào đến nơi đã ngộp suýt ánh đèn nhập nhoạng cùng làn khói trắng lờ mờ, tôi nhìn thấy duy nhất một người đàn ông ngồi lặng lẽ trên ghế uống rượu. Vừa bước được hai bước, anh ta đã quát- Bảo không cần tiếp viên cơ mà. Ra không trả lời mà vẫn cứ tiếp tục tiến đến, nhặt mấy vỏ chai rượu lăn lóc dưới đất rồi đặt gọn gàng lên bàn- Tâm trạng anh không tốt à? Em uống với anh một Ra cái nghề này, nếu không mặt dày, không chịu được nhục nhã thì không làm được, huống gì tôi đang cần tiền, thế nên tôi vẫn không đi mà ngồi xuống bên cạnh anh ta. Cầm lấy chai rượu, rót ra một cốc đầy rồi tự ngửa cổ uống Ly này em kính anh, tâm trạng đang buồn mà uống rượu một mình càng buồn, để em uống với xong câu này, người đàn ông kia mới ngẩng đầu lên nhìn tôi. Anh ta chắc khoảng hơn ba mươi tuổi, ăn mặc lịch sự, nhìn cũng sáng sủa sạch sẽ, trông có vẻ giống người có anh ta chỉ nhìn chằm chằm mà không nói gì, tôi đoán chắc anh ta cũng không có ý định đuổi mình đi nữa nên lại rót thêm hai cốc rượu, đưa một cốc cho anh ta- Cạn ly vì lần đầu tiên em với anh gặp xong cốc rượu đó, anh ta mới chịu mở miệng- Tên gì?- Em tên Vân, còn anh?- À. Con trai tên Huy hình như ai cũng đẹp trai hay sao ấy anh nhỉ? Trước hồi còn đi học, mấy bạn tên Huy trong trường em toàn người đẹp nhếch môi cười nhạt, không trả lời mà châm thêm một điếu thuốc để hút. Tôi thấy anh ra rút thuốc ra từ trong bao thì vội vàng cầm bật lửa lên, đánh lửa- Rót rượu Uống được bao nhiêu cốc?- Chỉ cần anh vui thì em uống bao nhiêu cũng lại rót thêm rượu, cụng ly với anh ta rồi cũng ngửa cổ uống một hơi hết sạch. Chẳng biết người khác thế nào chứ tôi uống rượu rất được, không cần thuốc giải rượu cũng uống được nửa chai rượu tây, với cả nhìn anh ta có vẻ u uất thế kia, chắc uống được khoảng hơn chục chén là cùng nên tôi mới mạnh miệng nói Chỉ cần anh vui ấy à?- Vâng, chỉ cần anh rút ví, lấy ra một xấp 500k bỏ lên bàn- Uống hết một cốc, một tờ này là của nghèo nhìn thấy tiền, tất nhiên là mắt sẽ sáng lên, tôi cũng vậy, thấy nhiều tiền như thế thì say đến mấy tôi cũng vẫn phải cố uống. Mỗi tội được boa phải cắt phế nên tôi thật thà trả lời- Ở chỗ em tiền boa phải nộp lại cho chủ nên anh có cho em nhiều mấy, em cũng đâu có cầm Đọc số tài khoản của em trò này tôi không nghĩ ra nhỉ? Có số tài khoản, bắn tiền trực tiếp vào ai biết đấy là đâu với đâu. Tôi ngoái đầu nhìn Huy, tự nhiên bật cười- Anh làm kinh doanh phải không? Đầu óc nhạy bén Em thông minh đấy, anh làm kinh doanh. Cạn lại uống với anh ta thêm một ly, sau đó đọc số tài khoản. Huy cầm điện thoại bắn trực tiếp vào thẻ của tôi tận mười triệu, anh ta nói- Em còn phải uống mười tám Vâng, tiền đã nhận đủ, em phải làm hài lòng anh mới được, khuyến mại anh thêm hai ly nữa, hôm nay không say không là càng có tiền càng hăng, tôi uống bất chấp, rượu mạnh mà cứ nốc vào như nước lã, Huy cũng uống theo tôi, khi chúng tôi uống đến ly thứ hai mươi thì tôi chịu không nổi nữa, vịn vào người anh ta thở hồng hộc- Anh, em đã uống đủ rồi, tiền nhận đủ, rượu cũng uống đủ rồi, anh đã vui chưa?- Vui? Vui là cái gì?- Để em đoán nhé, hôm nay anh buồn vì chuyện tình cảm, đúng không?- Sao em đoán thế?Hai mắt tôi đã bắt đầu hoa rồi nhưng đầu óc vẫn tạm coi là vẫn tỉnh tỉnh, tôi cười- Người như anh, có tiền, tất nhiên sẽ không phải suy nghĩ về cơm áo gạo tiền. Về công việc, trông anh thành đạt lại thông minh như thế, suốt cả buổi anh uống rượu cũng có liên tiếp tin nhắn về công việc gửi đến, chắc chắn không phải lo nhiều về sự nghiệp. Thế thì chỉ có tình lại với suy nghĩ ban đầu của tôi, anh ta cũng uống nhiều nhưng có vẻ không say mấy, mặt mày vẫn có vẻ còn tỉnh. Huy nhìn tôi, sau đó bật cười- Em thú vị nhỉ?- Không thú vị bằng anh. Uống bao nhiêu mà không Ai bảo em anh không say?- Mắt em nhìn thấy, mắt anh vẫn còn tỉnh tôi nói xong câu này, Huy đột nhiên ghé sát mặt vào mặt tôi. Lúc ấy, khoảng cách của chúng tôi rất gần, gần đến nỗi chỉ cần nhích môi tiến về phía trước khoảng bốn centi nữa thôi là có thể chạm vào môi anh chưa hôn khách bao giờ, cũng chưa từng có nụ hôn đầu với ai, giờ anh ta tự nhiên thế làm tôi hoảng, vô thức lùi về phía sau một thấy mặt tôi tái đi như thế thì nghiêng đầu quay đi chỗ khác, sau đó cầm cốc rượu lên uống, anh ta cười nhạt- Chưa tiếp khách bao giờ à?Tôi bẽn lẽn gật đầu- Nói đúng thì anh có tin không?- này đến lượt tôi cười nhạt- Vâng, là em, em cũng không ta uống hết cốc rượu rồi đứng lên, không thèm nhìn tôi mà chỉ nói- Hôm nay uống đến đây Vâng, để em tiễn khi Huy ra về, tôi vội vàng chạy vào nhà vệ sinh móc họng nôn thốc nôn tháo. Lúc sau, mới thò mặt ra ngoài đã gặp ngay con này cũng là tiếp viên chỗ tôi, nhưng nó nhận cả đi khách chứ không chỉ mỗi rót rượu, bấm bài. Tú làm ở đây lâu rồi nên toàn cậy ma cũ bắt nạt ma mới, cứ thấy ai được khách boa dày hay vớ được khách sộp là nó khó chịu rồi ganh tị ra Được boa nhiều quá, hốc không hết nên nghẹn họng à?- Không phải việc của Được boa mà không chịu cắt phế lại, còn nói không phải việc của tao á? Để tao gọi ông Long xem mày còn to mồm được không nhắc đến tào tháo thì tào tháo đến, ông Long là quản lý kiêm bảo kê ở quán Karaoke này, trông mặt phũ đừng Chúng mày không đi làm còn ở đấy cãi nhau cái gì đấy?Con Tú thấy quản lý đến, hóng hớt mách luôn- Anh ơi, sáng ông nào đến hát mà sớm thế ạ?- Thằng Huy chứ ai?- Huy nào ạ? Hay anh Huy hay đi con Mẹc 4 tỉ á?- Thế quả này con Vân chắc được boa nhiều, em thấy nó uống nhiều lắm, còn móc họng nôn nữa cơ Long hất hàm nhìn tôi- Tiền boa đâu, nộp ra Anh ơi hôm nay em có được boa đâu, anh Huy vào uống rượu xong rồi ra Mày thích nói dối không?- Không, em nói thật mà. Anh không tin cứ lục người em mà Long ra hiệu cho Tú đến lục người tôi, nó còn tranh thủ cào vào người tôi vài đường, tôi đau quá mới hét- Bỏ ra, làm cái gì Tú lục không được tiền nên bĩu môi đứng dậy, không thèm trả lời tôi mà nói với quản lý- Hay con này nó giấu rồi anh? Người nó không nghe Tú bảo thế mới nói- Tôi giấu ở đâu, chị tìm xem nào, chị không có bằng chứng thì đừng vu oan cho người khác thế Mày có tật giật mình à? Không giấu thì việc quái gì phải to mồm giải Tôi chả việc gì phải giải thích với loại như Mày…Ông Long thấy bọn tôi cãi nhau ầm ỏm thì quát- Chúng mày có câm hết không? Cãi nhau ở đây tao vả vỡ hết alo từng đứa bây Em có cãi nhau với nó đâu, tự nhiên nó gây sự với em đấy nói đến đó thì tôi có chuông điện thoại gọi đến, thấy số mẹ tôi gọi, mà gọi vào giờ này, tôi bỗng dưng chột dạ, vội vội vàng vàng bấm nút nghe máy- Mẹ à?- Chị Vân ơi chị Vân, chị về đi, mẹ bị sao ấy. Chị về ngay đi. Tôi vượt biển một mình, đau quằn quại đến không còn thiết sống. Tôi như đi trong sương mờ, mải miết vươn đến chỗ mẹ tôi đang vẫy gọi. Tôi thèm được vùi vào lòng bà, khóc nức nở như một đứa trẻ thơ để quên hết những nỗi đau thể xác và tâm hồn. Bà mở rộng vòng tay ôm lấy tôi. Tôi khóc nức lên và choàng tỉnh dậy. Mẹ tôi đã tan biến, chỉ có dì đang ôm tôi. Tôi gào lên – Dì làm gì vậy? Tại sao dì dám ôm tôi? Dì lật bật lùi ra xa, lắp bắp – Dì xin lỗi. Dì thấy con đau quá mà không biết làm gì. Dì thấy tội nghiệp con quá… – Ai cần dì tội nghiệp. Tôi đã bảo dì đừng vào đây mà. Hãy để cho tôi một mình, tôi không cần ai hết. – Làm sao dì để cho con một mình được. Ba con không đi đến được, em trai thì đi mất. Không có dì con làm sao đây? – Dì quan trọng quá nhỉ? Vì ai mà em tôi thành bụi đời, ba tôi buồn rầu mà sinh bệnh, còn tôi thì bị tống cổ ra khỏi nhà? – Con nghĩ sao cũng được nhưng bổn phận làm mẹ dì phải lo cho con. – Làm mẹ à! – tôi hét lên – Dì lấy tư cách gì làm mẹ của tôi? Dì tự xem lại mình có xứng với hai tiếng ấy không? Dì làm tổn thương đến vong linh của mẹ tôi đấy. Dì đi đi, dì ở đây làm tôi đau đớn hơn. Ôi, mẹ ơi, sao mẹ lại bỏ con, mẹ ơi! Hoảng sợ trước lời kêu khóc của tôi, dì lóng ngóng chạy ra ngoài. *** Năm tôi mười lăm tuổi mẹ tôi qua đời. Mẹ tôi là một phụ nữ tài năng, xinh đẹp. Chính vì vậy mà năm năm sau khi ba tôi cưới dì, một y tá lỡ thời, cục mịch, quê mùa, tôi bị sốc thực sự. Điều đó không chỉ làm tổn thương đến tâm hồn non trẻ của tôi mà còn xúc phạm đến vong linh của mẹ tôi. Đối với tôi, dì là một người thuộc tầng lớp khác nếu không muốn nói là thấp hèn hơn. Ba tôi là một bác sĩ giỏi lại rất tài hoa. Ba và mẹ là một cặp xứng đôi đến nỗi trong cả triệu cặp vợ chồng chắc mới có một. Vì vậy sự khập khiễng giữa ba và dì làm tôi lúc nào cũng sôi sục, hễ cứ gặp mặt dì là mọi uất ức dâng lên trong tôi. Tôi không cấm ba lấy vợ kế nhưng biết bao người xứng đáng ba không chọn, lại chọn một bà y tá lỡ thời, quê mùa, thất học. Em tôi còn phẫn uất hơn tôi nên đã bỏ nhà đi hoang, không tìm lại được. Tôi nói năng hỗn xược, xúc phạm cả ba lẫn dì, bị ba giận đuổi đi vào một đêm mưa tầm tã. Rồi ba hối hận chạy đi tìm tôi nhưng tôi nhất định không chịu về, đến ở hẳn nhà bạn trai. Trong ngày đám cưới của tôi, một cuộc hôn nhân ba không chấp nhận, ông bị lên huyết áp và bị liệt nửa thân người. Tôi sớm rời trường đại học, sống vất vưởng với một cuộc hôn nhân vội vã bốc đồng và chẳng mấy chốc cũng ly hôn khi đang bụng mang dạ chửa. Khi con gái tôi ra đời, chẳng rõ chầu chực ở đâu sẵn, dì lao vào bệnh viện với nào tã, nào nón, nào khăn chẳng biết dì sắm sửa từ bao giờ. Chẳng đếm xỉa gì đến vẻ tức giận của tôi, dì nâng con bé lên nựng nịu – Ôi, cháu của ngoại, cục cưng của ngoại. Ngoại mong cháu từ lâu lắm rồi, viên kim cương của ngoại. Nào, nào mẹ cho bé mum tí nào. Dì lăng xăng líu xíu ủ chân tay cho tôi, lấy nước nóng chườm bụng rồi lại chạy băng về nhà vừa báo tin mừng cho ba tôi, vừa mua thức ăn tẩm bổ cho tôi. Biết không thể xua đuổi được dì, tôi đành phải chấp nhận sự săn sóc của dì với vẻ xa cách lạnh lùng. Ngày hôm sau ba tôi đi xe lăn vào. Nhìn thấy ông, tôi bật khóc. Vị bác sĩ phong độ ngày nào nay tàn tạ vì bệnh tật, vì gia cảnh tan nát. Ông chỉ điềm đạm nói với tôi – Ba không bắt con phải vì ba, phải vì dì cũng không vì bản thân con mà phải vì con bé này. Con đã tạo ra nó trong sai lầm của mình thì cũng đừng để nó lớn lên trong sự sai lầm. Hãy trở về với ba, cho con của con những gì tốt đẹp nhất dù bản thân con có phải đối diện với những thử thách đau lòng. Mẹ con mãi mãi là một hình ảnh đẹp không ai có thể làm hoen ố hình ảnh ấy. Những lời ông nói cứ thấm vào lòng tôi đau buốt. Ôi, con gái của tôi, lẽ nào vì tôi mà cuộc đời nó cũng chẳng tốt đẹp gì hơn. Tôi trở về nhà, lòng lạnh giá hơn. Dì là người vui nhất. Tôi chẳng hiểu được nỗi vui mừng ấy. Lẽ ra dì phải vui khi tống được cái gai nhọn như tôi ra khỏi nhà mới phải. Tôi nhận sự chăm sóc rất mực chu đáo của dì như nhận một thói quen, thậm chí như một sự ban ơn. Dì không chú ý gì đến vẻ xa cách, kẻ cả của tôi mà chỉ tìm mọi cách để tôi vui. Dì lăng xăng suốt ngày, quần xắn đến gối, mắt lấp lánh tia cười, miệng líu ra líu rít. – Hoàn ơi, con xem con bé này đã biết cười rồi đấy. – Ấy, ấy, con đừng đi sãi chân như vậy, khép chân lại nào. Này, quấn cái khăn lên đầu, gió lùa đấy. – Dì đã giặt đồ cho cháu rồi. Giặt đồ cho em bé không nên vắt, sẽ làm em vặn vẹo suốt đêm. – Ôi cục vàng của ngoại sao lại khóc… Bé khó chịu hả? Ứ ừ, em không chịu nằm nữa à? Thế ngoại bế con ra sân chơi nghen? Suốt ngày nhà chỉ văng vẳng tiếng dì. Dì tự hỏi rồi cũng tự trả lời. Dì đoán được ý của tất cả mọi người, từ ba tôi đến con bé chỉ biết khóc kia. Dì phục vụ tất cả chúng tôi với lòng tận tâm hồ hởi. Nhưng có lúc dì lại ngồi thần người ra, vẻ ủ dột trầm ngâm. Rồi không nén nổi, dì thở dài – Tội nghiệp thằng Quang, mưa gió thế này không biết nó ở đâu. Quang là em trai tôi, mười tám tuổi. Tôi lén nhìn dì, nỗi đau của dì giống hệt nỗi đau của người mẹ xót thương con. Nếu là mẹ tôi hẳn cũng chỉ đau khổ đến thế là cùng. Đêm đêm sau khi làm xong mọi việc, dì lại quày quả đi tìm Quang. Dì đã đi tìm nó suốt hai năm qua. Ba tôi và tôi đã không còn hy vọng vì rõ ràng biết nó còn quanh quẩn đâu đây nhưng nó không muốn gặp ai trong gia đình. Nó đã không muốn gặp, không muốn trở về nhà thì dù có tìm được nào có ích gì. Nhưng dì không nản lòng – Một ngày kia dì chộp được nó khi nó ngủ gà ngủ gật trong công viên. Nói đúng ra khi nó đang đói ma túy. Thế là từ đó cả nhà tôi, hay đúng hơn là chỉ có dì, chiến đấu giành giật lấy nó từ tay của nàng tiên nâu. Dì trói nó vào góc nhà, áp dụng đủ mọi phương cách, mọi bài thuốc từ tây lẫn ta, bồi bổ cho nó đủ mọi thứ sơn hào hải vị. Khi mập mạp béo tốt trở lại, nó lại bỏ nhà ra đi. Dì tiếp tục cất công đi tìm và lại tìm thấy khi nó đang thân tàn ma dại ở đâu đó. Lại cột nó ở góc nhà, lại những bài thuốc, những món ăn ngon… Cái vòng luẩn quẩn ấy cứ lặp lại không biết bao nhiêu lượt. Đến như tôi cũng phát chán, còn ba tôi thì gần như đã buông xuôi, đau đớn vì bác sĩ như mình mà không cứu nổi con. Chỉ riêng dì vẫn cứ bền bỉ đi tìm nó mãi. – Hoàn này – dì rụt rè bảo tôi khi thằng Quang bắt đầu một vòng cai nghiện mới – con phải nói điều gì với em chứ. Dì là người quê mùa, chỉ biết làm, không biết nói gì để khuyến khích động viên nó. Còn con là người có kiến thức, lại hiểu biết tâm lý của em, con phải giúp em con vượt qua những thử thách này. Con không thấy em con còn quá trẻ sao? Lẽ nào chúng ta để cho nó chôn vùi cả cuộc đời… Tôi tìm thấy Quang đang nằm úp mặt khóc trên giường. Tôi không vỗ về nó mà ngồi xuống mép giường, đều đều nói – Mẹ không mong muốn chị em mình trở thành như thế này. Chị đã sai lầm và em cũng vậy. Ta có thể giữ nguyên những cảm nghĩ của mình về dì mà không cần hủy hoại bản thân mình. Đứng dậy đi em, xây cho chính mình một tương lai mà không cần phụ thuộc bất cứ điều gì. Hãy làm sao cho xứng đáng với mẹ. Tôi nói với nó cũng là đang nói với chính mình. Rồi tôi trở lại giảng đường đại học. Nó cũng đã thoát khỏi vòng kềm tỏa đáng sợ của nàng tiên nâu. Dù thực tế công sức của dì đối với chị em tôi rất lớn nhưng tôi vẫn không muốn thừa nhận. Dì nuôi con cho tôi đi học. Dì chăm sóc từng li từng tí cho Quang để nó có đủ sức khỏe trở lại trường. Dì lại là hộ lý của ba. Nhiều khi trong thâm tâm tôi chợt chạnh lòng thương dì. Làm sao dì có thể làm ngần ấy công việc trong một ngày, phục vụ cả bốn con người. Nhưng rồi niềm kiêu hãnh trong tôi lên tiếng đó là nhiệm vụ của dì. Dì không có tài để làm những việc lớn lao thì phải làm những việc vặt ấy. Như đọc được suy nghĩ của tôi – nhiều khi tôi rất kinh ngạc về khả năng đọc được suy nghĩ người khác của dì – dì bảo – Dì đã quen với những công việc này rồi. Ai chẳng muốn an nhàn nhưng cuộc sống bắt buộc mình phải sống hết mình với nó. Tôi mở to mắt nhìn dì; câu nói của dì không phải của một y tá tầm thường mà là của một triết nhân. Ngôn ngữ của dì càng lúc càng khác xa con người dì. Một lần nữa dì lại đọc được suy nghĩ của tôi – Con tự hỏi tại sao dì lại nói năng văn hoa như vậy phải không? Dì là người không được học hành đến nơi đến chốn. Nhưng mấy mươi năm qua chiến tranh đã dạy cho dì từng con chữ, từng lời nói, từng cách cư xử… Dì học ở khắp nơi, bên chiến hào, trong nhà dân, trong nhà tù… Mấy năm làm y tá trong bệnh viện, làm việc dưới quyền ba con dì cũng học hỏi được rất nhiều. Con hãy ráng học lên, sự học làm người ta mở lòng với nhân loại hơn. Trời ơi! “Sự học làm người ta mở lòng với nhân loại hơn”. Một người như dì lại có thể nói câu đó ư? Tôi vụt chạy vào phòng ba, thảng thốt nhìn ông – Ba, rốt cuộc dì là người thế nào? Làm sao ba có thể quên mẹ để yêu dì được? – Con ngồi xuống đi con gái – ba dịu dàng bảo – Tuổi trẻ các con hay có một quan điểm tuyệt đối. Không có cái gì là tuyệt đối cả. Tại sao con lại nghĩ ba lấy dì nghĩa là ba đã quên mẹ con? Tại sao con lại nghĩ vẫn yêu mẹ thì ba không thể lấy dì? Cuộc đời là thế giới muôn màu. Vì sao con chỉ nhìn vào tài sắc của mẹ con mà cho rằng dì không xứng với ba, chứ không đánh giá dì bằng chính con người dì. Mẹ con là một thế giới khác, dì là một thế giới khác. Và – không ai dám cho rằng thế giới nào đầy màu sắc và thế giới nào đầy bóng đêm. Dì đã trải qua nhiều nỗi gian truân nhưng không hoàn cảnh nào có thể đánh gục được dì. Điều đó không dễ gì có được ở lớp người như ba, như mẹ, như con. Con thấy đấy, mẹ con là một bác sĩ, an ủi nâng đỡ cứu sống không biết bao nhiêu người nhưng khi biết mình bị bệnh thì suy sụp hẳn, không gượng dậy nổi. Khi mẹ chết, nếu không có dì chắc ba cũng đã trở nên bệ rạc, bê tha. Còn con, tự cho mình là thông minh, bản lĩnh nhưng chỉ vì một việc bất như ý mà thả trôi cuộc đời mình. Còn dì là người vào sinh ra tử, vào tù ra khám, từng làm vợ làm mẹ nhưng bị tước hết những quyền thiêng liêng ấy. – Dì từng làm vợ, làm mẹ? – tôi ngỡ ngàng. – Con lạ lùng lắm sao? Nỗi đau ấy dì giữ cho riêng mình, không mấy ai biết được. Chồng của dì đã hy sinh, đau đớn quá dì đã sinh non và đứa bé đã chết sau khi sinh vài giờ. Dì đã đem nỗi đau mất chồng, mất con vào cuộc hành trình lặng lẽ của mình. Dì đã đem tình thương của người vợ người mẹ dành cho tất cả mọi người, cho ba, cho các con với lòng cao cả vô biên. Dì đã sống cho người khác, vậy mà khi có ai khác sống cho dì thì con lại bảo dì không xứng đáng. Huống chi đây không phải là sự hy sinh của ba mà là sự đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu. Con hãy đem tấm lòng mình để gần gũi với dì hơn, khi đó con sẽ thấy ba không nói quá đáng. Những gì ở ba ở mẹ không có thì ở dì có, vậy không phải là bổ sung cho nhau sao? Con còn đòi hỏi nơi dì điều gì nữa? Tôi đòi hỏi gì ư? Tôi được sinh ra bằng mối tình tuyệt diệu của ba mẹ, lớn lên trong tình yêu nhưng rốt cuộc lại trở thành một người không có tình thương yêu dù với một người đã xem mình còn hơn đứa con rứt ruột đẻ ra. Tôi sắp trở thành một bác sĩ nhưng lại không đủ lòng nhân ái của một y tá bình thường như dì. Tôi cứ mãi đau đớn vì mối mâu thuẫn giằng xé nên thường ngồi lì trong thư viện không về nhà sau buổi học. Dì lại tất tả tìm tôi. Cái vẻ hốt hoảng lo âu của một người mẹ vừa làm nhói lòng tôi vừa làm tôi uất hận. Tôi không biết mình hận cái gì? Hận dì sao không là một người tầm thường cho tôi căm ghét mãi? Hận dì sao dần dần rõ nét một nhân cách lớn làm tôi thấm thía sự nhỏ nhoi của mình. Tôi theo dì vào nhà. Bé Uyên sà vào lòng tôi, líu lo đủ mọi chuyện. Dì bảo – Con đừng quá mải mê với công việc, với những ý thích riêng mình mà bỏ quên cái quyền làm mẹ. Dì không bảo “Bổn phận làm mẹ” mà lại bảo “Quyền làm mẹ”. Tôi ngước mắt nhìn dì. Dì lại đọc được câu hỏi trong mắt tôi, cười đôn hậu – Con không thấy được làm mẹ là một hạnh phúc lớn hay sao? Tôi thấm thía câu ấy. Dì bị tước đi cái quyền làm mẹ từ khi rất trẻ và được ban trở lại khi tuổi về già nên dù chị em tôi đã đối xử thật tệ bạc với dì nhưng dì chỉ thấy niềm hạnh phúc được sống với thiên chức của người mẹ. *** Mừng Quang thi đậu vào đại học, dì thưởng cho cả nhà một chuyến đi picnic xa bất chấp con bé Uyên quấy dì suốt cuộc hành trình, bất chấp ba tôi mới tập đi lại được, chân rất yếu, lúc nào cũng cần dì dìu đỡ. Chỉ có niềm vui bất tận của một gia đình hạnh phúc trong chuyến đi chơi ấy. Tôi hỏi dì – Cái gì làm dì vui nhất hôm nay? – Dì vui vì Quang đã đủ bản lĩnh để trở lại đời. Dì vui vì đã trả lại cho mẹ con những đứa con nguyên vẹn như ngày nào, còn lời thêm cục vàng này nữa nè – dì cười chỉ vào bé Uyên. Ngày tôi xúng xính lên nhận bằng tốt nghiệp, dì dẫn theo một chàng trai trẻ lên tặng hoa cho tôi. Trẻ là vì anh ta chưa có vợ, so với tôi đã có con gái lên năm, chứ thật ra anh ta đã hơn ba mươi tuổi, là một bác sĩ trong khoa của ba tôi, đã âm thầm theo đuổi tôi từ nhiều năm nay. Mắt dì lấp lánh vẻ tinh nghịch và bí hiểm của bà mẹ đang mưu toan kiếm chồng cho con gái. Tôi vừa buồn cười vừa… tức, ngùng ngoằng bỏ đi – Con không thích cái trò mai mối ấy. Con đâu có sợ lỡ thì… – Ây dà, cái giọng này dì đã nghe ở rất nhiều cô gái tân thời rồi. Nhưng cuối đời nhiều người mới nuối tiếc vì bỏ qua cơ may hạnh phúc gia đình. Con ơi! nghe dì đi. Con còn lỡ dở vầy mãi dì không yên tâm. Khi nào con với em Quang có gia đình yên ấm hết thì dì mới hả lòng. *** Ước mơ của con người quá nhiều. Ước mơ của bà mẹ dành cho con còn nhiều hơn. Dì trù liệu đủ mọi kế hoạch cho tôi, cho em Quang. Dì còn tính sẵn một tương lai dài thăm thẳm cho con bé Uyên vừa tròn năm tuổi, cho cả ông già gần đất xa trời là ba tôi, chỉ riêng mình dì không dự định một điều gì. Một buổi sáng đẹp trời, mọi người đều đã tỉnh giấc, chỉ riêng dì đi vào cõi vĩnh hằng. Dì từ giã cuộc đời nhẹ nhàng bình yên đến nỗi cả ba, cả tôi – hai bác sĩ trong nhà, đều không muốn truy lùng nguyên nhân để không làm tổn hại đến thân xác dì. Dì đang ngủ yên lành hay dì đang đi tìm mẹ tôi, hãnh diện khoe với bà rằng dì đã làm xong ước nguyện của bà. Bên mộ dì, thằng Quang gào khóc nức nở. Khi mẹ tôi chết, nó còn quá bé để có thể đau đớn thống thiết như thế. Còn tôi – cả hai đám tang tôi đều không khóc. Chỉ có những giọt lệ chảy trong tim tôi không ai thấy được. Vì nó đọng ở trong tim nên lòng tôi luôn nhức nhối… TRƯƠNG THỊ THANH HIỀN Nguồn Vietwriter 33

làm mẹ làm vợ truyện