Cha, mẹ có nghĩa vụ và quyền ngang nhau, cùng nhau chăm sóc, nuôi dưỡng con chưa thành niên, con đã thành niên mất năng lực hành vi dân sự hoặc không có khả năng lao động và không có tài sản để tự nuôi mình.2. Con có nghĩa vụ và quyền chăm sóc, nuôi dưỡng cha mẹ, đặc Cha Nuôi! Con Hận Người! Chương 20 Tám năm rồi không gặp, cô càng trở nên xinh đẹp, quyến rũ hơn không còn con nít như xưa nữa. " Vâng, vậy thì con sẽ giữ lại ba đứa bé này lại dù sao ba đứa bé này cũng là con của con mà!! " Ngọc Nhi Xoa bụng mỉm cười nói, Hệu Di nhìn con mình như vậy bà cũng thấy với cho con gái mình đã quyết định giữ ba đứa bé trong bụng lại. \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_ 5 Năm sau, Ngọc Nhi sau khi sinh Truyện Cha Nuôi Biến Thái - Chương 17 với tiêu đề 'Hận anh (H)' hận cô sao?Vì cha mẹ cô giết người con gái hắn yêu thương nhất MÀY TỚI SỐ RỒI!" Ả khi nghe tới tên cô liền như có luồng sức mạnh chạy trong người ả, hai chân ả nhào tới nắm lấy tóc của cô giúp việc. "Á!!!" Cô gái bị ả nắm tóc đau đớn la lên, hai tay nắm lại tóc ả giật mạnh Đám giúp việc còn lại cũng sợ hãi, bọn họ Đánh giá: 6.6/10 từ 200 lượt. Bút Danh: Rubii2k. Thể loại Ngôn tình, Ngược, HE. Tập đoàn Thẩm thị phá sản, Thẩm Tư Linh mới chín tuổi, bị gửi vào cô nhi viện. Mười hai tuổi, cô được Lâm Tạ Phong - Tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị - nhận nuôi. "Anh có thể trả zrGndr5. Hôm nay đầu óc cô không tập trung gì hết Trong lớp không chú ý nghe giảng, đi đường còn vấp té, đụng bạn nữa chứ- "Hôm nay cậu sao vậy?" Thấy cô đang ngồi đừ ra đấy Tào Khê lại hỏi thăm- "À! Không hiểu sao hôm nay tớ thấy rất mệt Đầu óc không tập trung được gì hết"Tào Khế lấy ra một hộp sữa đưa cho cô- "Cậu uống sữa đi"- "Cảm ơn!" Cô cầm lấy hộp sữa nhưng chợt cảm thấy thiếu vắng thứ gì đó- "Tào Khê! Phi Yến đâu? Cậu ấy đã nghỉ năm ngày rồi"- "Tớ cũng không biết Hay là tan học tớ với cậu tới nhà cậu ấy"- "Ừm"Mấy ngày nay, Phi Yến nghỉ cô cảm thấy có điều gì đó không ổn Ngày thường Phi Yến không bao giờ bỏ một buổi học nào cả hoặc có nghỉ cũng sẽ xin phép Đằng này cậu ấy biệt tăm năm ngày rồi- -Lãnh gia- "Tiểu thư, cô Tào Khê và cô Tư Linh đến thăm" Quản gia cúi đầu thưa- "Kêu họ về đi Tôi muốn ở một mình! Tôi không muốn gặp ai hết!" Phi Yến nằm trên giường, trùm chăn kín mít chỉ lộ mỗi cái đầu- "Phi Yến! Cậu sao vậy?" Tư Linh lo lắng bước đến gần Phi Yến- "RA NGOÀI! RA NGOÀI HẾT ĐI!" Phi Yến hét lớn không cầm được nước mắt mà khóc oà lên- "Phi Yến! Cậu sao vậy nói cho mình biết đi!" Cô kéo cô ấy ngồi dậy lay mạnh- "Cậu còn hỏi mình sao? Tất cả là do ba cậu hết Nếu như ông ấy không làm cho Lãnh Thị phá sản thì ba mình sẽ không lên cơn đau tim mà qua đời, mẹ mình sẽ không nhập viện Hức hức Mất hết rồi Hết thật rồi Hức hức" Phi Yến hất tay chỉ thẳng vào mặt cô, khuôn mặt đầy vẻ tức giận mà hét lớn "ĐI! TỚ KHÔNG MUỐN THẤY CẬU NỮA!"Tào Khê chạy lại ôm chặt Phi Yến vào lòng quay sang nói với Tư Linh "Tư Linh! Cậu về trước đi, đợi cậu ấy bình tĩnh hãy nói chuyện"Mọi thứ như tối sầm lại trước mắt cô Cô không tin vào mắt mình nữa Theo bản năng lùi về sau vài bước Nước mắt từ từ úa raTại sao? Tại sao lại như vậy? Là cha sao? Là cha đã làm Lãnh Thị phá sản sao? Cô không tin! Cô phải làm rõ chuyện này!Nghĩ rồi cô lập tức chạy khỏi Lãnh gia Bắt xe chạy về hướng Lâm gia- -Lâm giaTần Hạo dựa người vào thành ghế, tay đong đưa ly rượu vang đỏ- "Phong Phong! Cậu xử lí Lãnh Thị sao rồi?"- "Cấm gọi tôi bằng cái tên đó!" Tạ Phong tỏ vẻ khó chịu ngẩng đầu lườm anh như muốn ăn tươi nuốt sống tên bác sĩ chết tiệt này- "Sao vậy? Gọi cậu như vậy đáng yêu mà?" Tần Hạo tuyệt nhiên không sợ mà còn đong đưa ly rượu trước mặt anh như muốn khiêu khích- "Cái miệng cậu không muốn giữ!" Anh không chịu thua nhìn thẳng vào mắt Tần HạoTần Hạo nhếch mép cười mà nhìn chằm chằm vào Tạ Phong Không gian im lặng hẳn đi chẳng mấy chốc một giọng nói vang lên phá vỡ bầu không khí căng thẳng giữa hai người- "Thôi đi! Đừng giỡn nữa!" Hắc Tiệp tay khoanh trước ngực ngả người ra sau dựa vào vách tường, tay châm châm điếu thuốc- "Được! Không giỡn nữa!" Tần Hạo vừa nói vừa tiện tay cầm chai rượu rót thêm vào ly- "Tạ Phong! Cậu cũng ghê gớm thật! Để cho ông ta năm năm xây dựng sự nghiệp đến khi tới nóc rồi thì một phanh đạp ông ta xuống đất! Cú sốc lớn rồi!" Hắc Tiệp quay sang nhìn Tạ Phong, miệng nhếch mép cười Anh chỉ mỉm cười mà không nói gì Căn phòng lại một lần nữa im lặng hẳn đi- "Thôi không nói chuyện này nữa Tiệp à! Cậu với cô bé đó sao rồi!" Như cảm thấy sự im lặng này rất khó chịu Tần Hạo lên tiếng quay sang nhìn Hắc Tiệp- "Vẫn chưa gặp lại"- "Sao cậu không hỏi Tư Linh? Cô ấy là bạn Tư Linh mà?"Vừa nghe câu "Bạn Tư Linh" Tạ Phong liền ngẩng đầu, hướng ánh mắt về phía Tần Hạo dò hỏi "Là ai?"- "Là Tào Khê! Cậu không biết đâu? Từ lần đầu gặp ở buổi tiệc sinh nhật của Tư Linh, cậu ấy ngày nào cũng suy nghĩ về cô bé đó hết!"- "Ông trùm của chúng ta biết yêu rồi!"Anh dựa ra sau ghế, liếc mắt nhìn Hắc Tiệp mà mỉm cười- - "Vú Đường! Cha con đâu?" Vừa bước vào cửa Lâm gia cô hỏi- "Tiểu thư! Cậu chủ đang trên thư phòng!"Cô chạy ngay lên thư phòng không thèm gõ mà xông cửa vào phòng Tần Hạo và Hắc Tiệp quay sang nhìn cô, riêng anh chăm chú nhìn tập tài liệu trên tay- "Tụi mình đi đây" Hiểu chuyện Hắc Tiệp lại gần vỗ vào vai anh sau đó lôi Tần Hạo ra khỏi thư phòng mà không quên đóng cửaAnh ngước lên nhìn thấy cô nhưng không tỏ vẻ ngạc nhiên mà bình tĩnh tiếp tục xem tài liệuCô bước đến gần bàn làm việc, hai mắt tức giận nhìn anh- "Tại sao cha lại làm vậy?"- "Con muốn hỏi gì?"- "Cha biết con muốn hỏi gì mà!"- "Nếu là chuyện của Lãnh Thị thì ta không có gì nói với con" Anh vẫn tiếp tục xem tài liệu mà không thèm nhìn cô- "Cha! Cha biết Phi Yến là bạn con, là thiên kim tiểu thư nhà họ Lãnh Sao cha vẫn làm vậy? Tại sao cha làm gia đình bạn ấy phá sản?" Chưa bao giờ cô tức giận và thất vọng về cha! Tại sao cha lại đốc ác như vậy? Hại gia đình người ta tán gia bại sản mà vẫn bình tĩnh ngồi đây xem tài liệu!- "Con đừng quan tâm đến thì tốt hơn!" Nói rồi anh bỏ tập tài liệu xuống, quay lưng về phía cô- "Cha!!!" Cô biết bây giờ có nói gì cũng không thay đổi được mọi chuyện Cha cô là người như thế nào chẵng lẽ cô không rõ Cô đành câm nín quay lưng ra khỏi thư phòngHừm Những lúc tâm trạng không tốt anh hay có thói quen hút thuốc lá Anh châm điếu thuốc mà hút thật sâu Hai mắt nhắm nghiềnCô bé này lớn thật rồi! Còn vì chuyện người ngoài mà tức giận với anhAnh mở mắt, miệng nở nụ cười đầy ẩn ýMọi chuyện chỉ mới bắt đầu!!! Anh sẽ từ từ cho cô nếm trải cảm giác sống không bằng chết Thể loại Tình yêu, ngược, có H nên lưu ý trước khi đọc. … Cô – Thẩm Tư Linh, con gái Tập đoàn Thẩm Thị. Chín tuổi, Thẩm Thị phá sản cô bị gửi vào cô nhi viện. Mười hai tuổi, cô được anh nhận nuôi. Anh – Lâm Tạ Phong, nổi tiếng lạnh lùng, tàn khốc. Tổng giám đốc Tập đoàn Lâm Thị. ————— “Anh có thể trả lời em một câu không?” “Nói!” “Anh đã từng yêu em chưa?” Nước mắt từ từ rơi xuống, dù biết trước câu trả lời nhưng cô vẫn muốn anh chính miệng nói ra. “Cô… Chỉ là công cụ để tôi trả thù!” Anh nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng cùng vài tia khinh bỉ. Đau! Trái tim cô như bị một nhát dao đâm vào khiến nó rất đau! Tại sao ông trời lại đối xử với cô như vậy? Ông để cô gặp anh, khiến cô yêu anh. Mà anh chỉ xem cô như món đồ chơi. Ánh mắt tuyệt vọng đau thương, khoé môi không tự chủ nở nụ cười lạnh lẽo. Thật ngu ngốc! Cô lại đi yêu một kẻ hận mình đến tận xương tủy! … Truyện này do Rubii cho phép Viet Writer đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của Viet Writer Nội Dung Truyện Cha Nuôi! Con Hận Người! Bút Danh Rubii2kThể loại Ngôn tình, Ngược, HETập đoàn Thẩm thị phá sản, Thẩm Tư Linh mới chín tuổi, bị gửi vào cô nhi viện. Mười hai tuổi, cô được Lâm Tạ Phong - Tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị - nhận nuôi."Anh có thể trả lời em một câu không?" "Nói!" "Anh đã từng yêu em chưa?" Nước mắt từ từ rơi xuống Thời tiết nắng gắt của tháng 5 càng khiến căn nhà tạm lợp mái tôn mỏng của cha con anh Lê Tư ngụ thôn Vân Dương 1, xã Hòa Liên, huyện Hòa Vang, Đà Nẵng bức bí, khó chịu. Để tránh cái nóng, anh Tư kê tấm sạp che dưới bóng cây ngay trước hiên nhà, nhưng cũng chẳng đỡ được mấy phần. Đôi mắt thâm quầng, gương mặt tiều tụy, người đàn ông 42 tuổi này vừa trải qua biến cố lớn khi vợ qua đời. Trong căn nhà xập xệ, tài sản có giá trị nhất là chiếc quạt hơi nước anh mua gần 2 triệu đồng, để vợ đỡ nóng những ngày cuối đời chống chọi với bệnh tật. Căn nhà tạm bợ là nơi anh Tư cùng hai con sinh sống. Năm 2007, anh Tư kết hôn cùng chị Nguyễn Thị Dụng 35 tuổi, lần lượt có hai người con trai là Nguyễn Dũng 16 tuổi; lấy họ mẹ - PV và Lê Tân 8 tuổi. “Trước đây vợ tôi làm công nhân, còn tôi đi phụ thợ hồ tích góp đủ để nuôi hai con. Nhưng 5 năm trước, vợ tôi phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo. Chạy vạy lo thuốc thang, chữa trị mãi đến đầu tháng 5/2023 thì cô ấy qua đời, ba cha con suy sụp, mất đi chỗ dựa", anh Tư tâm sự. Nhà nghèo đến nỗi khi vợ mất, anh chẳng có đủ tiền để lo hậu sự. Thương cảm cho hoàn cảnh gia đình, người làng kêu gọi đóng góp để giúp anh. Vợ qua đời, một mình anh cáng đáng mọi việc để nuôi con Công việc không ổn định, anh Tư tranh đi rà sắt để bán kiếm thêm tiền. “Khi chưa phát hiện bệnh, cả hai vợ chồng dặn nhau cố gắng làm ăn, giành dụm sửa lại nhà cho mùa hè đỡ nóng, mùa mưa không thấm dột, nhưng giờ thì không thể làm được rồi. Gần một tháng nay, không đêm nào tôi ngủ được, thương vợ và lo cho tương lai con khi các cháu còn nhỏ đã mất đi tình thương của mẹ. Thằng út mấy hôm nay cứ khóc, hỏi mẹ sao đi làm lâu về thế", người đàn ông trải lòng. Anh Tư không biết chữ nên chỉ làm nghề chân tay như thợ hồ, công việc không ổn định nên thu nhập bấp bênh. Lúc không ai gọi, anh lại đi rà sắt đem bán phế liệu, nhặt nhạnh chút tiền mua gạo, thức ăn cho các con. Năm 2022, khi chị Dụng đổ bệnh nặng, cháu Dũng là con lớn xin nghỉ học để giảm bớt áp lực cho gia đình. Ngôi nhà lợp tôn mỏng nóng bức, vào ngày hè cha con anh Tư phải mang ghế ra trước nhà ngủ tránh nóng. Dũng buồn bã cho biết “Mấy hôm nay cháu xin người thân đi theo xe phụ bưng nước lọc, giúp ba nuôi em ăn học. Mẹ mất rồi một mình ba khổ hơn, cháu muốn giúp ba đỡ khổ, em trai không thiếu thốn như các bạn”. Nghe con nói, hai mắt anh Tư đỏ ngầu, giọng nói lạc đi. Từ ngày mẹ qua đời, các con còn nhỏ mà già dặn, hiểu chuyện trước tuổi. Đứa nào cũng biết phụ việc nhà, không đòi hỏi bất kì thứ gì. Nhưng nhìn các con còn nhỏ mà đã gầy guộc, sống khổ, trong khi bản thân lại không thể cho con điều kiện tốt hơn, anh Tư vô cùng đau khổ. Mong muốn lớn nhất của anh là sức khoẻ tốt để có thể làm thêm nhiều việc nuôi con. Bữa cơm của mấy cha con là món rau xào, từ ngày mẹ mất, các con cũng hiểu chuyện không bao giờ đòi hỏi. Hoàn cảnh của gia đình người đàn ông 42 tuổi rất khó khăn, cần được giúp đỡ. Ông Bùi Trung Điệp, Ủy viên Ban Thường vụ, Chủ tịch ủy ban MTTQ Việt Nam xã Hòa Liên huyện Hòa Vang chia sẻ, gia đình anh Tư có hoàn cảnh vô cùng khó khăn, hai bên nội ngoại cũng vất vả. “Bản thân anh Tư cũng không có nghề nghiệp ổn định, đi làm bữa được bữa mất, ngôi nhà đang ở thực ra chỉ là mấy tấm tôn dựng tạm, chỗ ở của bọn trẻ cũng rất tạm bợ", ông Điệp thông tin. Ngoài ra, trước đây xã và thôn đã vận động đóng góp kinh phí gần 10 triệu đồng để hỗ trợ tạm thời cho gia đình. Hiện nay xã đang có phương án đưa gia đình anh Tư vào diện hộ nghèo năm 2024 để giúp đỡ thêm. “Với tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách, mong sao nhà hảo tâm có thể quan tâm, chia sẻ để mấy cha con có kinh phí sửa lại nhà cửa, giúp các cháu yên tâm học tập, phát triển", ông Điệp nói. Mọi sự giúp đỡ xin gửi về 1. Gửi trực tiếp Anh Lê Tư, Thôn Vân Dương 1, xã Hòa Liên, huyện Hòa Vang, Đà Nẵng. Số điện thoại 0935069343 2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet Ghi rõ ủng hộ MS anh Lê Tư Chuyển khoản Báo VIETNAMNET Số tài khoản 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội - Chuyển khoản từ nước ngoài Bank account Báo VIETNAMNET - The currency of bank account 0011002643148 - Bank- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM - Address 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam - SWIFT code BFTVVNV X - Qua TK ngân hàng Vietinbank Chuyển khoản Báo VietNamNet Số tài khoản 114000161718 Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa - Chuyển tiền từ nước ngoài Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch - Address 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội - Swift code ICBVVNVX126 3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet - Phía Bắc địa chỉ tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội. - Phía Nam Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 27 Nguyễn Bỉnh Khiêm, Quận 1, Điện thoại 19001081. Cô đi một mạch đến phòng Chủ tịch Thư ký riêng của cô cầm một tập tài liệu đưa cho cô"Chủ tịch! Cuộc họp sắp bắt đầu rồi ạ!""Tôi biết rồi!" Cô lật xem sơ qua tập tài liệu rồi đưa lại cho thư kýCô và thư ký đi tới phòng họp bằng thang máy chuyên dụng cho cấp cao Mọi người đã ổn định chỗ ngồi đầy đủ, giờ chỉ cần cô tới là có thể bắt đầu cuộc họp Thư ký đưa tay mở cửa cho cô, cô vừa bước vào mọi người liền không dấu nổi sự kinh ngạc"Chủ tịch là cô ta ư? Còn trẻ thế!""Nhìn cô ta chắc chỉ mới hai mươi mấy tuổi""Làm được không đây?"""Bọn họ thì thầm qua lại, cố kiềm chế giọng nói thật nhỏ để cô không phải nghe thấy nhưng cô lại nghe không lọt một chữ Cô vẫn giữ bình tĩnh mỉm cười với bọn họ như chưa nghe thấy chuyện gì, đảo mắt quanh bàn họp để nhìn rõ từng người lại vô tình đụng ngay ánh mắt kinh ngạc của ả - Lưu Nhược Lam Mắt ả càng mở to hơn khi cô nhìn thẳng vào ả rồi sau đó là sợ sệt, cúi đầu né tránh ánh mắt của cô Nhìn thấy sự rụt rè của ả nét cười của cô càng sâu hơnĐợi xem tôi xử cô như thế nào!"A Chủ tịch! Chào cô! Tôi là Tổng giám đốc, Lục Bành" Một lão già bụng phệ đứng dậy, lão ta dùng ánh mắt dâm dê nhìn vào vòng một của cô"Chào ông! Lục Tổng!" Cô rất chán ghét lão ta, thật khiến người ta kinh tởm"Giới thiệu với cô! Đây là phó giám đốc, anh Vĩ Bằng Giám đốc bộ phận kinh doanh, cô Hạ Quyên Giám đốc bộ phận thiết kế, cô Lưu Nhược Lam" Lão ta đưa tay giới thiệu từng người một"Được rồi! Cảm ơn Lục Tổng!" Cô đưa tay ra hiệu ông ta dừng lại"Bắt đầu họp!" Cô ra lệnh"Thưa mọi người! Doanh thu tháng này" Hạ Quyên đứng dậy đề nghị tất cả lật tài liệu đã được phát trước khi cuộc họp bắt đầu Cô nói lại một lược và giải thích kĩ càng những vấn đề khó hiểu"Thưa chủ tịch! Thiết kế của chúng ta lấy chủ đề" Đến lượt Lưu Nhược Lam, cô ta đưa tay chỉ lên màn hình máy chiếu, thuyết trình lại bộ sưu tập của mình Cô ta vênh mặt tự tin nóiKhi màn hình đang lướt qua các mẫu thiết kế thì nó lại hiện lên một đoạn video ghi lại cuộc hội thoại giữa ả và cô gái khác Trong video, ả dùng tiền mua chuộc cô gái kia nhờ cô sao chép lại bản thiết kế của người khác"Cô nói đây là thiết kế của cô?" Cô không để cô ta thuyết trình xong, ngả lưng ra sau, tay bấm bấm cây bút bi nói"Thưa chủ tịch! Đây là thiết kế của tôi!" Cô ta vẫn không biết gì tự hào trả lời dõng dạc"Cô bị đuổi!" Cô thẳng thừng trừng mắt nhìn ả"Tại sao? Tôi đã làm gì?" Ả từ tự tin mặt đã bắt đầu biến sắc Khi ả nhìn biểu cảm của mọi người mới theo tầm mắt nhìn lên màn hình mà kinh ngạc"Cô biết mà! Hay để tôi nói ra?""Không! Không phải tôi! Đây là có người hãm hại!" Ả lúng túng, làm ra bộ mặt uất ức"Phải đó chủ tịch! Có thể có người bày mưu hãm hại cô ta?" Lục Bành lên tiếng xoa dịu cô"Cả ông nữa Lục Tổng! Ông bị đuổi!" Cô liếc nhìn bàn tay ông ta đặt lên bàn tay cô, kinh tởm rút ra"Đây là bằng chứng cho thấy cô Lưu Nhược Lam cậy quyền ăn cắp thành quả của người khác" Cô thư ký lên tiếng, trong tay đưa ra một phong bì hồ sơ, trong đó là bằng chứng cho thấy ả dùng tiền mua bằng cấp, căn bản không có một chút năng khiếu vẽ nào làm sao có thể thiết kế ra một tác phẩm hoàn hảo như thế này"Trong tay tôi là đoạn clip cho thấy cô ta dùng thân mua chức với Lục Tổng!" Cô đưa tay ra cầm lấy USB từ tay thư ký Mắt liếc xem biểu hiện của Lục TổngCô lập tức búng tay, đèn trong phòng liền tắt Chiếu lên màn hình một lần nữa là video ả cùng Lục Tổng ở trong phòng làm ra loại chuyện khiến người khác không khỏi buồn nôn"Cô Là mưu kế của cô!" Ả run rẩy, dùng ánh mắt đỏ ngầu nhìn cô"Do cô tự làm tự chịu!""A A Tôi giết cô!" Ả nổi điên lên chạy tới chỗ cô nhưng được mọi người can ngăn"Bảo vệ!" Cô thư ký che chăn cô, lớn giọng"Chủ tịch! Xin cho tôi cơ hội!" Lão già Lục Tổng quỳ xuống, lạy cô liên tụcKhi bảo vệ vào tới phòng họp, cô nhìn bọn họ ra lệnh"Lôi cô ta ra ngoài! Cả lão ta!""Bỏ tôi ra! Tôi có chân!" Ả hất tay đám bảo vệ đi ra ngoài, đi qua còn liếc nhìn cô một cái"Không! Chủ tịch tha cho tôi Tha cho tôi!" Hai tên bảo vệ giữ hai tay lão ta, lão ta ra sức vùng vẫy, hai tên bảo khó khăn lắm mới lôi được lão ra ngoài"Cô đi gọi Nhu Tử tới phòng họp" Nhu Tử là tên của cô gái đeo kínhCăn phòng trở nên yên tĩnh, cô thư ký dẫn Nhu Tử để cô ấy đứng bên cạnh cô, cô chồm tới, tay đan nhau để trên bàn, liếc nhìn qua bọn họ, ai nấy đều run sợ rụt người lại, trên trán để nhễ nhại mồ hôi"Vĩ Bằng! Cậu từ giờ là Tổng giám đốc!" Cô có tìm hiểu qua lý lịch của Vĩ Bằng, anh ta là người trung thực, công bằng, hết lòng vì công việc nên cô mới yên tâm giao cho anh"Tạ chủ tịch!" Vĩ Bằng đứng thẳng người cúi đầu nhìn cô"Nhu Tử! Cô sẽ là giám đốc bộ phận thiết kế!""Ơ chủ tịch! Tôi không làm được đâu!" Nhu Tử bất ngờ lắc đầu, hai tay đưa lên vẫy vẫy, lên tiếng từ chối"Cô làm được! Cô chưa thử sao biết?" Cô mỉm cười dịu dàng nhìn Nhu Tử"Tôi" Nụ cười của cô khiến Nhu Tử cảm thấy ấm áp, thật lòng không nỡ mà từ chối"Cuộc họp kết thúc ở đây đi!" Cô đứng dậy, quay người đi ra khỏi phòng"Đừng làm tôi thất vọng!" Lúc đi ngang qua cô dừng lại nói thầm vào tai Nhu Tử

cha nuôi con hận người