Thông tin. Linh Tư Hà hoàng hậu (chữ Hán: 靈思何皇后, ? - 30 tháng 9 năm 189), cũng gọi Đông Hán Hà Thái hậu (東漢何太后), là Hoàng hậu thứ hai của Hán Linh Đế Lưu Hoằng, sinh mẫu của Hán Thiếu Đế Lưu Biện trong lịch sử Trung Quốc. Cùng với anh trai của bà là Đại Nội dung truyện Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ Văn ánXuyên vào tiểu thuyết sủng văn, trở thành một nhân vật pháo hôi cổ đại, Chung Niệm Nguyệt tỏ vẻ, có thể nào cố gắng phát chót được không? Chugn Niệm Nguyệt dĩ nhiên không muốn chết, nhưng xuyên thành nữ phụ biểu muội của nam chính, nàng biết làm sao bây giờ a? Hậu vụ Tân Hoàng Minh, đại gia nhanh tay mua trái phiếu trước 'lệnh' của Bộ Tài chính trong đó có gần 22,8 nghìn tỷ đồng là vay và nợ thuê tài chính (dài hạn là hơn 15 nghìn tỷ đồng). Tuy nhiên, sang quý II/2022, tài sản và nợ của Gelex giảm mạnh, xuống tương ứng hơn Nguồn tài chính cho phòng, chống thiên tai. Theo Điều 8 Luật phòng, chống thiên tai 2013 quy định nguồn tài chính cho phòng, chống thiên tai bao gồm: Thứ nhất: Ngân sách nhà nước. Ngân sách nhà nước là toàn bộ các khoản thu, chi của Nhà nước được dự toán và thực hiện trong Hoa hậu Hà Kiều Anh. Hoa hậu Hà Kiều Anh là trưởng Ban giám khảo Miss Grand Vietnam 2022. Ngoài ra, thành viên Ban giám khảo có: Đạo diễn Hoàng Nhật Nam, Hoa hậu Thùy Tiên, Á hậu Kiều Loan, siêu mẫu Minh Tú, diễn viên Anh Thư, diễn viên Minh Tiệp, nhà thiết kế Đỗ Long Nhiệm vụ chính của Hoàng hậu là sinh ra người kế vị cho chồng và đất nước. Chính vì vậy mà sức khỏe của cả hai vợ chồng, các cuộc gặp gỡ và mối quan hệ của họ đều được các triều thần nắm rõ, thậm chí có cả vị quan riêng ghi lại cặn kẽ từng chi tiết. v1V966r. Văn ánXuyên vào tiểu thuyết sủng văn, trở thành một nhân vật pháo hôi cổ đại, Chung Niệm Nguyệt tỏ vẻ, có thể nào cố gắng phát chót được không?Chugn Niệm Nguyệt dĩ nhiên không muốn chết, nhưng xuyên thành nữ phụ biểu muội của nam chính, nàng biết làm sao bây giờ a?Nhiệm vụ nữ phụ chính là không ngừng tìm đường chết, là một vật hy sinh, lại còn phải cố gắng hỗ trợ tuyến tình cảm của nam nữ chính, nàng khổ quá đi mà!!!Chung Niệm Nguyệt cố gắng thoát khỏi giả thiết, muốn sống lâu hơn chút, nhưng nam nữ chính đều cảm thấy nàng là vật cản giữa hai người, là một kẻ chướng mắt cần biến mất...Chung Niệm Nguyệt?Chung Niệm Nguyệt Được thôi, chết nhanh một chút Niệm Nguyệt bắt đầu làm trời làm đất không nể nang hoàng tử, đá pháo hôi, dỗi hoàng việc nên làm hay không nên làm nàng đều làm tháng trôi qua...Chung Niệm Nguyệt Sao ta vẫn còn sống???Nàng chẳng những không chết mà còn lên làm...hoàng bộ kinh thành Trời xanh không có mắt!!! Tên Hán Việt Hoàng hậu nàng làm trời làm đấtTác giả Cố TranhTình trạng Còn tiếpThể loại Ngôn tình, Cổ đại, HE, Ngọt sủng, Trâu già gặm cỏ non, Xuyên sách, Nữ phụ, Cung đình hầu tước, 1v1Editor tvanahhTóm tắt một câu Để ta đi chết! Hoàng Hậu là cái quỷ gì....Văn ánXuyên vào tiểu thuyết sủng văn, trở thành một nhân vật pháo hôi cổ đại, Chung Niệm Nguyệt tỏ vẻ, có thể nào cố gắng phát chót được không?Chugn Niệm Nguyệt dĩ nhiên không muốn chết, nhưng xuyên thành nữ phụ biểu muội của nam chính, nàng biết làm sao bây giờ a?Nhiệm vụ nữ phụ chính là không ngừng tìm đường chết, là một vật hy sinh, lại còn phải cố gắng hỗ trợ tuyến tình cảm của nam nữ chính, nàng khổ quá đi mà!!!Chung Niệm Nguyệt cố gắng thoát khỏi giả thiết, muốn sống lâu hơn chút, nhưng nam nữ chính đều cảm thấy nàng là vật cản giữa hai người, là một kẻ chướng mắt cần biến mất...Chung Niệm Nguyệt?Chung Niệm Nguyệt Được thôi, chết nhanh một chút Niệm Nguyệt bắt đầu làm trời làm đất không nể nang hoàng tử, đá pháo hôi, dỗi hoàng việc nên làm hay không nên làm nàng đều làm tháng trôi qua...Chung Niệm Nguyệt Sao ta vẫn còn sống???Nàng chẳng những không chết mà còn lên làm...hoàng bộ kinh thành Trời xanh không có mắt!!!Tác giả gỡ mìnNam chính là hoàng đế, lớn hơn nữ chính 15 tuổi, sống 30 năm trên cuộc đời chỉ cố gắng cho ngôi vị hoàng đế, lạnh lùng vô tình, nuôi hoàng tử cũng giống như chơi trò chơi. Chỉ khi hắn gặp được nữ chính mới nếm trải được mùi vị tình yêu, tiểu thuyết có chút theo hướng Mary câu tóm tắt Một lòng muốn chết lại phải đi làm hoàng hậu. Sau khi Chung Niệm Nguyệt và Lạc Nương đi ra ngoài, nhìn thấy Đại hoàng tử đang đứng cúi đầu trong đại sảnh, không biết là đang suy nghĩ gì. Mạnh công công thì có vẻ thoải mái hơn, còn cười với hạ nhân Chung phủ, nói “Lần trước ta tới có chút vội vàng, nên vẫn chưa nhìn được kỹ nơi mà tiểu thư lớn lên…” Hạ nhân Chung phủ đã bao giờ được nghe người bên cạnh bệ hạ nói chuyện như vậy bao giờ đâu, nhất thời choáng váng tới mức không nói nên lời. Mạnh công công cũng không cảm nhận được điều đó, ông nghiêm túc cẩn thận nhìn xung quanh, lại hỏi “Tiểu thư thích bức tranh này sao?” Hạ nhân lúng túng nói “Không phải, là lão gia thích ạ.” “Vậy hoa kia…” “Cũng là lão gia thích.” Mạnh công công chỉ vào ghế dựa bên cạnh, nói “Nệm lót và thảm bông là tiểu thư thích phải không?” Hạ nhân kinh ngạc gật đầu “Phải, phải, sao công công biết được vậy?” Ngay lập tức Mạnh công công cười tự hào nói “Ta chỉ mới hầu hạ tiểu thư hơn hai năm, tính tình và thói quen của tiểu thư, đương nhiên ta không hiểu bằng các ngươi…” Hạ nhân ngơ ngác nhìn ông, trong lòng cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Chuyện này xảy ra khi nào? Không phải lúc đầu tiểu thư tiến cung để thăm Huệ phi sao? Sao bây giờ tiểu thư có thể được Mạnh công công hầu hạ luôn vậy? Mạnh công công nói xong, còn đang mở miệng tính nói tiếp, thì nghe thấy hạ nhân bên cạnh nói “Tiểu thư tới.” Đại hoàng tử vốn đang im lặng đứng cúi đầu, đột nhiên ngẩng đầu lên nhưng vẫn không xoay người lại. Dường như Mạnh công công không để ý tới bầu không khí xấu hổ xung quanh, ông cười đi về phía nàng nói “Vừa rồi nô tài nói chuyện phiếm với hạ nhân trong phủ tiểu thư. Hỏi tới cái này cũng là Chung đại nhân thích, cái kia cũng là Chung đại nhân thích…” Mạnh công công đi cùng với Đại hoàng tử tới, nhìn thấy ông ấy nói chuyện thoải mái, Chung Niệm Nguyệt cũng thả lỏng hơn. Chung Niệm Nguyệt nói “Tại sao công công lại hỏi những chuyện này?” Mạnh công công nói “Tương lai, cung nhân từ trên xuống dưới đều phải cẩn thận hầu hạ tiểu thư, hôm nay lại vừa khéo nên nô tài muốn học hỏi chút kinh nghiệm.” Hạ nhân Chung phủ nghe thấy, lúc này mới nhận ra được, hiện tại tiểu thư nhà mình đã có địa vị vô cùng quan trọng. Chung Niệm Nguyệt kinh ngạc chớp mắt. Nghĩ thầm, là do Tấn Sóc Đế ra lệnh sao? Nhưng mà, cho dù là tâm tư của hắn cũng tốt, hay tâm tư của Mạnh công công cũng được, thái độ nghiêm túc như vậy, cũng khiến nàng giảm bớt bài xích với hoàng cung mà nàng đã từng đọc trong lịch sử. Hoàng cung cũng không còn giống với hoàng cung nữa. Mà chính là một ngôi nhà khác của nàng. Mạnh công công nói tiếp “Sau này trong cung, cứ đi mười dặm thì đều phải là thứ mà tiểu thư thích. Tiểu thư thích cái gì thì sẽ đặt cái đó.” Lạc Nương nghe xong cũng muốn bật cười. Lời này giống như là đang muốn phân cao thấp với Chung phủ. Khắp nơi trong Chung phủ đều là những thứ mà Chung đại nhân thích, nhưng hoàng cung kia chính là dựa vào sở thích của tiểu thư mà bày trí. Chung Niệm Nguyệt nghiêng đầu cười “Vậy thì thật là tốt.” Ánh mắt của nàng chuyển về phía Đại hoàng tử. Khi nàng và Mạnh công công nói chuyện phiếm với nhau, Đại hoàng tử thực sự không chịu nổi nữa. Đại hoàng tử xoay người lại, nhìn Chung Niệm Nguyệt gật đầu chào “Chung tiểu thư.” Nói xong, hắn ngừng lại nhìn về phía Lạc Nương gật đầu, chỉ là không nói gì hết. Lạc Nương kinh ngạc né tránh. Điều này khiến cho sắc mặt của Đại hoàng tử có chút khó coi. Chung Niệm Nguyệt thu hết cảnh tượng này vào trong mắt, sau đó ra lệnh cho các hạ nhân khác lui xuống, rồi kêu Hương Đào bưng trà tới. Nhưng lại không có phần cho Đại hoàng tử. “Tiểu thư.” Hương Đào đưa tách trà cho nàng, nàng bình tĩnh nói “Đa tạ Đại hoàng tử ngày hôm qua…” Đến hôm nay Đại hoàng tử cũng mơ hồ hiểu ra được chuyện gì đã xảy ra vào ngày hôm qua. Sau khi hiểu rõ, trong lòng hắn giống như nổi bão, phải một lúc lâu sau mới bình tĩnh lại được. Sao Thái Tử dám! Hắn điên rồi sao! Hắn không muốn thân phận, địa vị và mạng sống của hắn nữa sao! Sau đó Đại hoàng tử cũng không dám suy đoán tiếp nữa, chỉ xem như cái gì cũng không biết. Ngày thường hắn là người dễ xúc động nhưng không phải là ngu tới mức không còn thuốc chữa. Nếu so sánh hắn với Tam hoàng tử, có lẽ hắn vẫn thông minh hơn không ít. Cho nên sao hắn dám nhận lời cảm tạ này được. Ngay lập tức Đại hoàng tử ngắt lời nàng “Không dám nhận.” Hắn không quan tâm tới chuyện đó, mà nói tới “Nhưng hôm qua ta có chút thất thố, mạo phạm tiểu thư bên cạnh ngươi. Cảm thấy không yên lòng, nên muốn tới cửa nhận tội…” Lạc Nương chỉ sợ Chung Niệm Nguyệt sẽ làm khó hắn. Nàng ấy vội nói “Làm gì có chuyện gì? Cùng lắm chỉ là ta tình ngươi nguyện thôi. Không cần nói trước mặt tiểu thư.” Đại hoàng tử ngây người, thực sự không nghĩ tới Lạc Nương sẽ nói như vậy. Lạc Nương còn thúc giục tiếp “Đại hoàng tử mau trở về đi.” Đại hoàng tử đứng ở đó không nói gì. Đợi thêm một lát nữa, thì đột nhiên hắn quỳ xuống nhìn Chung Niệm Nguyệt nói “Ta có tội, xin tiểu thư trừng phạt.” Lạc Nương cau mày nói “Điện hạ thì thích quỳ nhưng sợ là người bên ngoài sẽ nghị luận tiểu thư tính tình độc đoán, còn chưa tiến cung mà đã khắt khe với điện hạ…” Ngay lập tức trên trán Đại hoàng tử toàn là mồ hôi. Hắn lắp bắp nói “Đây là…đây là quy củ…nếu bên ngoài có kẻ nào dám nói bậy, ta sẽ đi tới cửa chém đầu hắn!” Chung Niệm Nguyệt chậm rãi chớp mắt, cảm thấy nàng không cần phải làm chủ trút giận thay cho Lạc Nương nữa rồi. Vừa đúng lúc đột nhiên có người chạy tới, đi vào cửa nói “Tiểu thư, có người trong cung tới, muốn mời tiểu thư tiến cung.” Người đó vừa nói xong thì nhìn thấy Mạnh công công cũng đang ở đây, kinh ngạc hỏi “Sao…sao…Mạnh công công đã ở đây rồi?” Mạnh công công nói “À, ta chỉ ra ngoài làm chút việc vặt. Người ngoài đó chắc là do bệ hạ ra lệnh đón tiểu thư tiến cung.” Chung Niệm Nguyệt gật gật đầu, quay đầu nói “Lạc Nương, ngươi tự mình làm chủ, ta đi trước.” Tự mình làm chủ? Lạc Nương kinh ngạc, nhất thời hai tay không biết nên đặt ở chỗ nào. Sao nàng ấy có thể tự mình làm chủ được chứ? Nàng ấy còn chưa bao giờ được tự mình làm chủ bản thân đâu. Việc can đảm nhất mà nàng ấy đã từng làm, thứ nhất chính là liều mạng để được học thêm hai chữ, thứ hai chính là khi bị Tấn Sóc Đế bắt lấy, không chút lưu tình nào mà khai Tướng công tử ra. Sau khi Lạc Nương hoàn hồn lại. Thì trong đại sảnh đã không còn bóng dáng Chung Niệm Nguyệt nữa. Mạnh công công lại nhìn Hương Đào nói “Ngươi dẫn đường cho ta đi đến viện tiểu thư, để ta cẩn thận xem một chút. Thói quen của tiểu thư, biết càng nhiều thì càng tốt.” Hương Đào nghe thấy cảm thấy vô cùng vui mừng, sao có thể từ chối được? Vì vậy nàng ta vội vàng dẫn đường cho Mạnh công công. Trong đại sảnh vô cùng yên tĩnh. Đám hạ nhân cũng chỉ canh giữ bên ngoài, không hề có chút tiếng động nào. Bản thân chỉ là một hạ nhân ăn vạ trong phủ, bây giờ thì ngược lại, nhìn giống như một chủ tử luôn rồi. Lạc Nương ngơ ngác nghĩ thầm, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Đại hoàng tử. Phía bên này không nói tới nữa. Phía khác, Chung Niệm Nguyệt đi vào trong cung, ngựa quen đường cũ đi thẳng tới Thượng Thư Phòng, vừa vặn nghe thấy có người nào đó nói “Bức thư pháp bệ hạ treo trên tường đúng là rất đẹp.” Chung Niệm Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn. Đó là do nàng viết. Rất đẹp sao? Chung Niệm Nguyệt cảm thấy mặt hơi ửng đỏ, ngước mắt lên nhìn, dường như Tấn Sóc Đế đang rất nghiêm túc lắng nghe, trên mặt còn hiện lên chút tự hào. Hắn gật đầu, nói “Không sai, bức thư pháp này đúng là rất tốn rất nhiều tâm tư.” Đại thần kia cũng là một người thông minh, nhìn thấy những bức thư pháp này đều là chữ thọ’ hạ’, nên suy đoán ra được người tặng tranh này chính là tặng vào ngày sinh thần của bệ hạ. Ông ấy không khỏi tiếc nuối nói “Chỉ tiếc là một mặt tường lại treo quá nhiều chữ phúc’, nếu treo quá nhiều thì có chút không đẹp mắt.” Tấn Sóc Đế cũng cảm thấy vậy. Hắn nhận được rất nhiều bức thư pháp chữ phúc’. Bức thư pháp đầu tiên Chung Niệm Nguyệt viết, hắn vẫn còn đang cất giữ. Hiện tại chỉ có thể đặt trong rương, đúng là có chút đáng tiếc. Chung Niệm Nguyệt nhìn hai người này, người thì nói kẻ thì đồng ý, thực sự muốn nói với bọn họ, mau tỉnh lại đi! Nàng cảm thấy bản thân giống như yêu nữ, đang mê hoặc Tấn Sóc Đế. Lúc này tiểu thái giám nhìn thấy Chung Niệm Nguyệt đứng im, không nhịn được nói “Sao tiểu thư lại không đi vào?” Lúc này người bên trong mới nhìn ra ngoài cửa. “Niệm Niệm.” Tấn Sóc Đế chỉ tay nói “Đang nói về chữ của nàng.” Đại thần kinh ngạc quay đầu lại nhìn. Đây là do Chung tiểu thư viết? Nếu ông nhớ không lầm, những bức thư pháp treo trên tường này hình như đã được mấy năm rồi? Vậy quan hệ giữa Chung tiểu thư và bệ hạ, đúng là rất sâu xa… Đại thần khom lưng nói “Chung tiểu thư…” Sau đó vô cùng tự giác mà lui xuống. Chỉ là sau khi đi ra ngoài, ông mới nhớ ra, hai người này vẫn chưa đại hôn, vậy chẳng phải Chung tiểu thư nên tuân theo quy củ, cửa lớn không ra cửa phụ không tới, ở trong phủ thêu giày thêu vớ thêu hầu bao, tự mình may đồ cưới sao? À. Người ta làm hoàng hậu. Vậy thì không sao. Ai mà dám đi chỉ trích Chung tiểu thư chứ? Huống chi… Đại thần lại tưởng tượng tiếp, nhưng làm thế nào cũng không tưởng tượng ra được cảnh Chung Niệm Nguyệt ngồi yên thêu giày thêu vớ. Muốn tiểu tổ tông này tự mình thêu sao? Nếu lỡ để kim đâm hết mười đầu ngón tay. Thì người đau lòng lại chính là bệ hạ. Đại thần lắc đầu, đi nhanh ra ngoài, giả vờ như hôm nay cái gì ông cũng không nhịn thấy. Chung Niệm Nguyệt đi tới trước mặt hắn hỏi “Bệ hạ phái Mạnh công công đi làm việc vặt sao?” Tấn Sóc Đế đáp lời “Ừ, rốt cuộc Đại hoàng tử bị bệnh gì, vẫn nên đi tìm hiểu một chút. Huống chi trẫm biết Niệm Niệm coi trọng những người xung quanh.” Lạc Nương đã đi theo bên cạnh Chung Niệm Nguyệt, nên không còn giống lúc trước nữa. Đến hôm nay Tấn Sóc Đế vẫn còn nhớ rõ, khi Chu tiểu thư chết, Chung Niệm Nguyệt đã khóc thương tâm đến mức nào. Chung Niệm Nguyệt gật đầu nói “Vậy rượu…” “Niệm Niệm không cần quan tâm đến việc này.” Giọng nói Tấn Sóc Đế vẫn ung dung bình tĩnh như cũ nhưng ánh mắt lại có chút lạnh lẽo. Chung Niệm Nguyệt suy nghĩ một lát, cũng không hỏi thêm gì nữa. Nếu việc này thật sự là do Thái Tử làm, thì hắn cũng nên tự mình chịu trách nhiệm. Về phần hình phạt cho hắn thì do Tấn Sóc Đế quyết định vậy… Khó trách khi nàng đọc truyện thì thấy người ta thích nhất là hạ thuốc. Bởi vì việc này chỉ cần bại lộ, không chỉ liên quan đến danh dự người khác, mà còn không thể đưa nó ra ánh sáng. Thôi. Không nghĩ tới nữa. Chắc chắn Tấn Sóc Đế sẽ có biện pháp xử lý. Đại hôn Thái Tử đã qua, Chung Niệm Nguyệt mới nhớ ra vẫn còn việc khác “Không phải Đại vương tử của Nam Giao Quốc đã tới rồi sao?” Tấn Sóc Đế trả lời “Ừ.” Hắn cười nhạt nói “Niệm Niệm, vẫn chưa tới lúc.” Sao? Vậy khi nào chứ? Tấn Sóc Đế nói “Mấy ngày nữa, chính là sinh thần của Thái Hậu.” Chung Niệm Nguyệt cẩn thận nhớ lại, đã mấy năm rồi Thái Hậu chưa tổ chức tiệc mừng thọ. Đến ngày sinh thần của Tấn Sóc Đế, cũng cáo bệnh không tham dự. Năm nay hắn muốn tiệc mừng thọ của Thái Hậu, làm rõ chuyện của Huệ phi sao? Vậy không phải là vừa kinh tởm Huệ phi, vừa kinh tởm Thái Hậu sao? Tấn Sóc Đế thấp giọng nói “Niệm Niệm, xưa nay trẫm là người thù dai, chỉ là người ngoài không biết thôi.” Thái Hậu còn muốn châm ngòi giữa nàng và Tấn Sóc Đế. Còn muốn thông qua Vạn gia không chế nàng. Chung Niệm Nguyệt liền nói “Thù dai được mà, thù dai rất tốt. Ta cũng là người thù dai.” Nàng ngẩng đầu lên cho Tấn Sóc Đế sờ sờ hai cái, muốn an ủi hắn, không cần vì chuyện này mà cảm thấy thất vọng với mẫu thân. Nàng nhẹ nhàng nói “Cho nên chúng ta mới là một cặp trời sinh, không phải sao?” Tấn Sóc Đế cười khẽ một tiếng. Ôm lấy eo Chung Niệm Nguyệt, bế nàng lên. Chung Niệm Nguyệt? Chung Niệm Nguyệt vội vàng đè tay hắn lại “Đừng đặt ta lên bàn, chút nữa lại làm rớt đồ.” “Ừ. Không đặt.” Tấn Sóc Đế ngước mắt hỏi “Hoa cự sương đã nở, trẫm mang nàng đi xem được không? Còn có mấy món đồ mới lạ mà Nam Giao Quốc đã tiến cống.” “Bệ hạ là đang dỗ tiểu hài tử sao?” Chung Niệm Nguyệt rời khỏi vòng tay của hắn. Tấn Sóc Đế hơi nhướng mày. Còn chưa đợi hắn mở miệng trả lời, thì Chung Niệm Nguyệt đã đi vòng ra sau lưng hắn, nói “Nhưng mà ta thích. Bệ hạ mau cõng ta đi.” Tấn Sóc Đế cảm thấy buồn cười, khom lưng xuống. Chung Niệm Nguyệt chặt cổ hắn, hai chân quấn quanh eo hắn “Hây!” Tấn Sóc Đế “…” “Thật to gan, dám coi trẫm là ngựa.” Ngón tay hắn di chuyển, nhéo một cái vào mông Chung Niệm Nguyệt. Mềm mại. Dường như trong một khoảnh khắc, ngón tay trở nên nóng hơn, nóng tới thấu xương, lan tới trái tim của hắn. Tấn Sóc Đế chỉ có thể thu ngón tay lại, nhất thời không biết là đang trừng phạt Chung Niệm Nguyệt hay trừng phạt chính bản thân hắn. — Sau khi Chung Niệm Nguyệt từ hoàng cung trở về, không còn nhìn thấy bóng dáng Đại hoàng tử đâu nữa. Còn Mạnh công công thì lại giống như vẫn chưa xem đủ, khi nhìn thấy nàng liền nói “Tiểu thư yên tâm, việc hôm qua đều đã sáng tỏ.” Sáng tỏ? Sáng tỏ bằng cách nào? Chung Niệm Nguyệt không hiểu, nàng quay về viện của mình, hỏi lại Lạc Nương nhưng Lạc Nương cũng không biết thêm được gì. Vì khi Chung Niệm Nguyệt hỏi lại thì Lạc Nương đang suy nghĩ, nên dạy nàng việc giường chiếu ra sao. Lạc Nương nói “Trước khi xuất giá, các ma ma trong phủ chắc chắn sẽ dạy qua. Nhưng bọn họ lại chỉ làm theo củ. Tiểu thư không biết, cho dù là nhà quan, phú thương hay nông thôn cũng giống vậy, cho dù bọn họ đã cưới chính thê nhưng tại sao lại muốn nạp thêm thiếp thất? Chính là vì chính thê được dạy dỗ theo quy củ, bọn họ cảm thấy không vừa ý mình, chẳng khác nào đang lên giường với một khúc gỗ. Làm gì còn hứng thú giữa phu thê nữa chứ?” Nói đến đây, Lạc Nương lại hơi ngập ngừng. “Nhưng tương lai tiểu thư sẽ làm hoàng hậu, thì cũng không cần học những thứ này…” Nàng ấy hy vọng tiểu thư vui vẻ sống cả cuộc đời, lại sợ mình dạy lung tung sẽ bôi nhọ thân phận của tiểu thư. Chung Niệm Nguyệt chưa từng nghe thấy những việc này đâu. Việc này ở thời xưa, không hề được dạy kĩ. Lạc Nương cảm thấy học cái này là dùng để lấy lòng phu quân. Chung Niệm Nguyệt lại nghĩ khác. Hơi nhếch môi, học cái này vậy chẳng phải cả hai đều được sung sướng sao? Chung Niệm Nguyệt kêu Hương Đào rót trà “Lạc Nương, nói cho ta nghe đi.” Chung Niệm Nguyệt và Lạc Nương cứ như vậy mà nói liên tục, cuối cùng cũng đã tới ngày sinh thần của Thái Hậu. Lúc này, ngoại trừ Nam Giao Quốc có mặt, thì các tiểu quốc khác cũng đã lần lượt tới kinh thành. Bọn họ không tham dự đại hôn của đế hậu nhưng cũng phải tìm hiểu qua đế vương của Đại Tấn đại hôn ra sao, nên chuẩn bị lễ vật như thế nào thì tốt. “Không phải đế vương hiện tại của Đại Tấn không thích xa hoa lãng phí sao? Khi tiên đế lập hậu, cũng chưa từng thấy bày trận’ lớn như vậy.” “Hiện tại Đại Tấn trong tay Tấn Sóc Đế càng thịnh vượng hơn, đương nhiên so với ngày xưa cũng phải vẻ vang hơn.” Các sứ thần của các tiểu quốc nhỏ giọng nghị luận vài câu. Nhìn thấy người của Nam Giao Quốc đang bước ra từ sứ quán, bọn họ im lặng ngay lập tức. Trong đám người bọn họ, người có thân phận xấu hổ nhất chính là người của Nam Giao Quốc. Bởi vì bọn họ chính là nước đã đánh Đại Tấn hung hăng nhất. Đại vương tử của Nam Giao Quốc thản nhiên không để tâm tới, hắn ta cười nói “Các ngài đã chuẩn bị lễ vật chưa?” “Đã chuẩn bị từ sớm.” “Lễ vật cho sinh thần Thái Hậu luôn rồi sao?” Mọi người kinh ngạc “Năm nay Thái Hậu sẽ tổ chức tiệc mừng thọ sao?” “Nhưng lễ vật này là dành cho đại hôn của đế hậu…” Đại vương tử cười nói “Vậy xem thử, các người cảm thấy tân hậu quan trọng hay Thái Hậu, mẫu thân của hoàng đế quan trọng hơn.” Dứt lời, hắn ta xoay người rời đi, để lại đám người bọn họ đang ngơ ngác khó xử. “Tân hậu và Thái Hậu, ai quan trọng hơn?” Bọn họ nhìn nhau hỏi. “Trong lòng hắn ta biết rõ, chỉ là cố ý làm cho chúng ta lo lắng thôi!” “Ta có cách rồi…” Dứt lời, ông ta nghênh ngang rời đi. Những người phía sau cũng sợ đưa sai lễ vật, hiểu sai thánh ý, nên vội vàng đi theo. Cuối cùng cũng đã tới ngày sinh thần rồi. Đã rất lâu các quan thần không được gặp mặt Thái Hậu. Tấn Sóc Đế là nhi tử nhỏ nhất của Thái Hậu. Mà hiện tại Tấn Sóc Đế cũng đã tới tuổi tráng niên, đương nhiên Thái Hậu cũng đã già đi rất nhiều. Mí mắt bà ta sụp xuống, không biết là đang mở hay nhắm mắt, không ai có thể nhìn ra được. Các quan thần không nhịn được mà thở dài. Quay đầu lại, nói thầm với nhau “Trước đây khi Định Vương còn sống, còn nói bệ hạ sẽ khắt khe mẫu thân. Thái Hậu cũng sẽ không sống được tốt. Nhưng hôm nay bệ hạ lại không quan tâm tới hiềm khích lúc trước, còn tổ chức cho Thái Hậu lễ mừng thọ lớn như vậy…” Có lẽ là do Thái Hậu đã sắp cận kề cái chết rồi… Chỉ là lời này bọn họ đều giấu trong lòng, không ai dám nói ra ngoài. “Bệ hạ là minh quân hiếm có.” Có người thở dài nói. Không lâu sau, tiếng nhạc vang lên. Tấn Sóc Đế thoải mái đến muộn, ngồi ở phía trên cao nhìn xuống. Lúc này các vị hoàng tử và phi tần cũng đã ngồi vào chỗ của mình. Đa số mọi người đều cảm thấy vô cùng kích động, thậm chí còn có người giống như Huệ phi cũng đang rất mong chờ. Chỉ có mỗi Thái Hậu, cảm thấy hành động này của Tấn Sóc Đế không phải là chuyện tốt gì, chỉ sợ người này sẽ sử dụng thủ đoạn gì đó, đưa bà ta vào trong mồ chôn luôn một lần. Nhất thời bà ta giống như đang ngồi trên đống lửa. Thái Hậu không nhịn được rũ mắt nhìn Chung Niệm Nguyệt. Nghĩ thầm, tiểu nha đầu Chung gia kia có lẽ không biết, Tấn Sóc Đế đối xử tốt với ngươi thì cũng chưa chắc là chuyện tốt gì… Lúc này Chung Niệm Nguyệt đã ngồi bên trong yến tiệc, nghe mấy người xung quanh đang nói xấu. “Hôm nay là ngày thứ hai Thái Tử thành thân, vậy mà Thái Tử lại không mang theo Cao tiểu thư tiến cũng thỉnh an bà mẫu. Nếu không đi Huệ phi có tức giận không. Lúc trước ta nghe vài người trong cung nói, Huệ phi từng tức giận tới mức nôn ra máu.” Vạn thị cau mày nói “Đó là do tâm tư của nàng ta quá nặng, nếu không sao lại đi đến bước đường ngày hôm nay?” Hương Đào ngẩng mặt nói “Nhưng hiện tại nhìn Huệ phi, cũng không thấy trên mặt nàng ta có cảm giác đau khổ gì.” Vạn thị nhìn lướt qua huynh trưởng Vạn gia ngồi cách đó không xa “Chắc là muốn xem chúng ta mất mặt. Chỉ chớp mắt một cái, tiệc mừng thọ đã bắt đầu. Các đại thần bắt đầu dâng lễ vật. Tất cả các sứ thần đều dâng lễ vật lên, đặc biệt là lễ vật của Nam Giao Quốc vô cùng phong phú. Đại vương tử của Nam Giao Quốc nhìn các sứ thần xung quanh, nghĩ thầm đúng là lũ ngu xuẩn. Hôm nay trên đại điện sẽ có một màn hay. Tấn Sóc Đế cả đời anh minh, lại vì sắc đẹp mà phạm sai lầm, dung túng cho Vạn gia đoạt công. Lời này mà nói ra có thể khiến cho tất cả mọi người khắp nơi khiếp sợ. Lại có thể khiến cho các quân, tướng ghê tởm hành vi này…cũng có thể làm lay động bá tánh. Sau đó Thái Tử bị Thái Hậu và loạn đảng dụ dỗ hắn giết phụ thân cướp ngôi vị. Cần gì phải lấy lòng tân hậu chứ? Hơn nữa Tấn Sóc Đế này đúng là rất tự cao, vậy mà dám đưa quyền giám quốc cho Thái Tử, để Thái Tử có cơ hội lấy được lòng dân. Đại Vương tử rũ mắt, im lặng chờ đợi. Khi yến tiệc trôi qua được một nửa. Rốt cuộc cũng có người đứng ra. Người này là một gián thần, chỉ là ông ta khác với Lục đại nhân hay Nhiễm đại nhân, Thái Tử đã làm học trò của ông ta hơn một năm trước, việc ông ta làm hôm nay chính là đánh cược bản thân. Ông ta cũng đã hơn 50 tuổi, ông ta phải lót đường cho nhi tử của mình. Ông ta cúi đầu thật thấp “Bệ hạ, hôm nay vừa khéo có Đại vương tử của Nam Giao Quốc và các vị tướng quân của Vạn gia đều có mặt ở đây, Thái Tử cũng ở đây, Huệ phi nương nương cũng ở đây, ngay cả các vị đại nhân của Đô Sát Viện cũng có mặt…Còn có cả Thái Hậu nương nương cũng đang ngồi ở đó! Nếu không ngại thì hôm nay hay bắt đầu lấy khẩu cung, mọi chuyện phải rõ ràng thì mới xóa đi được vết nhơ của Vạn gia…” Trước mặt nhiều người như vậy, Vạn gia muốn tẩy trắng, chỉ sợ là không thể nào. Đại ca của Vạn thị đã chết từ hai năm trước. Nhị ca của bà lại càng lo lắng hơn, nhìn thấy có người dám ở lễ mừng thọ của Thái Hậu gây sự, ông tức giận ngay lập tức, đập một cái thật mạnh lên bàn, ngay cả ly rượu cũng bị rớt xuống bàn. “Vạn gia của ta từng có vết nhơ sao?” Gián thần kia cũng không quay đầu lại nhìn, chỉ nói tiếp “Năm đó Vạn gia dựa vào công lao mà muốn đưa Vạn thị tiến cung, nhưng trời xui đất khiến lại đổi thành Huệ phi nương nương, không để cho Vạn thị nhận được lợi ích nào. Nhưng hiện tại lại muốn đưa Chung tiểu thư tiến cung, còn có dã tâm cực lớn, muốn nàng lên làm hoàng hậu.” “Hôm nay thần không ngại mà nói thẳng ra. Thỉnh cầu bệ hạ hãy để cho Đại vương tử của Nam Giao Quốc bước ra, giải thích chuyện này thật rõ ràng, không được để cho các tướng sĩ lạnh tâm…” Vạn thị và Chung đại nhân đều cảm thấy lời này không xuôi tai chút nào. Bọn họ không nhịn được mà cau mày. Chỉ có Chung Niệm Nguyệt lười biếng dựa vào bàn, hơi ngước đầu lên, nhìn về phía Tấn Sóc Đế đang ngồi trên cao. Tấn Sóc Đế vẫn không lên tiếng. Nhất thời trong điện cực kỳ yên tĩnh. Thế nhưng không chỉ có một vị gián thần kia. Người này là Liêu đại nhân, ông ta mím môi, nhất định phải làm cho xong cái tuồng này, hoặc là chọc giận Chung Niệm Nguyệt, hoặc là chọc giận bệ hạ, dù sao cũng phải chọc giận một người nào đó… Ông ta dập đầu nói “Thần có vài lời từ tận đáy lòng! Nếu không phải nhìn thấy bệ hạ khăng khăng muốn lập Chung thị nữ thành hoàng hậu, thì thần cũng không dám nói những lời này!” “Bệ hạ cũng biết, chuyện của Vạn gia, thuộc hạ của Lương Hổ đã tới kinh thành, dập đầu cáo trạng báo quan! Ngày hôm đó dập đầu nhiều tới máu đã thấm vào khe đá. Nhưng quan viên trong kinh thành lại xử trí như thế nào? Vội vàng sai người lôi hắn ta đi, cho người lau dọn vết máu, xem như không có chuyện gì xảy ra…Sau đó vụ án này được đưa cho người của Đô Sát Viện, nhưng vì sao lại không có ai dám xử trí? Chính là vì Chung thị nữ sắp bước lên hậu vị! Vạn lão tướng quân là ngoại tổ phụ của nàng! Cái án này cứ như vậy mà trở thành củ khoai lang phỏng tay, chỉ được đặt ở đó, không ai dám động vào!” “Như vậy cũng thôi đi, Chung thị nữ ở trong kinh thành hành xử vô cùng độc đoán, lại còn ăn chơi trác táng, khó mà đếm hết được. Ngay cả Trưởng công chúa cũng bị nàng bắt ép. Nếu không với thân phận của nàng, thì sao được Trưởng công chúa đích thân đến tham dự lễ cập kê chứ, còn tự mình cầm trâm cài cho nàng?” “Hơn nữa mấy năm trước nàng còn động thủ đánh hoàng tử…” Lời này vừa nói ra. Tam hoàng tử lại nhướng mày, không vui nói “Kẻ nào nói?! Có cả việc này sao?” Liêu đại nhân “…” Ông ta nghẹn họng, nghĩ thầm không sao cả, cho dù không biết vì sao đột nhiên Tam hoàng tử lại nói vậy, nhưng sự thật vẫn là sự thật, dù sao Trưởng công chúa cũng sẽ không đứng lên nói không có. Liêu đại nhân lại dập đầu thêm lần nữa, giọng nói to và mạnh mẽ “Chung thị nữ ở kinh thành có khí thế như thế nào, thần sẽ không nói nữa. Nếu không tại sao trong kinh thành lại có nhiều tin đồn như vậy, ngay cả các quan thần cũng bị nàng đe dọa, vậy tương lai của Đại Tấn sẽ ra sao?” Ông ta đưa ra dẫn chứng cụ thể như vậy, chắc chắn sẽ được rất nhiều người khen ngợi. Nhưng Tấn Sóc Đế vẫn không mở miệng. Ngay cả Chung thị nữ kia cũng không tức giận. Lúc này người tức đến hộc máu chính là các đại nhân của Đô Sát Viện. Bọn họ che ngực lại, tức giận tới mức muốn ngất xỉu, to giọng mắng “Nói hươu nói vượn, hồ ngôn loạn ngữ!” “Liêu đại nhân ngươi chỉ nói mấy câu, mà đã gạt bỏ toàn bộ công lao của Đô Sát Viện chúng ta! Trở thành kẻ vô dụng trong miệng của ngươi sao!” Liêu đại nhân kinh ngạc, như thế nào cũng không tưởng tượng được bọn họ lại lên tiếng trước. Bọn họ thực sự tức giận tới mức muốn đánh chết ông ta đấy. Huệ phi cũng ngồi thẳng lưng dậy. “Nếu ngươi là kẻ nhu nhược chỉ biết khom lưng cúi đầu cầu xin thì cũng không cần nghĩ người khác cũng giống như ngươi…Ta, người của Đô Sát Viện chưa từng làm cho trời đất thất vọng! Không để bệ hạ thất vọng! Không để bá tánh thất vọng! Giờ Mùi ngày hai mươi mốt tháng tám, ta vẫn nhớ rất rõ ngày hôm đó! Ở kinh thành trời mưa rất to. Nhưng Chung tiểu thư đã đội mưa mà đến, tư thái của nàng hào phóng, hành xử có lễ độ.” “Xin chúng ta điều tra thật rõ ràng, không để sót bất kỳ sơ hở nào, phải chiếu cáo cho thiên hạ biết. Chuyện chính sự phải rõ ràng, không được hàm hồ che dấu…” “Đây là những lời mà Chung tiểu thư đã nói với ta, ta vẫn nhớ rất rõ ràng! Hành sự của Đô Sát Viện chúng ta không hẹn mà gặp! Chung tiểu thư không sợ thì chúng ta có gì phải sợ?” “Ngược lại là ngươi, hôm nay lại dám đổi trắng thay đen, hồ ngôn loạn ngữ, muốn đạp uy tín của Đô Sát Viện xuống! Nếu ta không nói rõ ràng với ngươi, vậy chúng ta còn mặt mũi gì để sống ở nơi này?” Bọn họ tức giận tới mức thở hổn hển, vừa nói vừa ch4y nước mắt. Bọn họ còn nhớ rõ hôm đó bệ hạ đã nói, bọn họ không cần phải cố kỵ bất kỳ điều gì, không được để mất đi uy danh của Đô Sát Viện. “Ta nói cho ngươi biết, trên đời này ngoại trừ Liêu đại nhân ngươi, thích ra vẻ là nhân nghĩa, thì vẫn có người kiên quyết, có chết cũng không chịu khuất phục, sẽ đấu với các ngươi tới cuối cùng.” Nhìn đi. Chính là ta đấy. Từ trên xuống dưới Đô Sát Viện sẽ cùng nhau chơi chết ngươi. Chung Niệm Nguyệt ngước mắt lên nhìn về phía Huệ phi. - -oOo- "Tiểu thư, người tỉnh rồi à?" Nha hoàn Hương Đào vén màn lên, cố hạ giọng nói nhỏ cơn gió lạnh thấu xương từ cửa thổi vào, Tiền ma ma ngay lập tức lấy tay đè lại màn, nghiêm mặt nói "Tiểu thư dậy rồi...cẩn thận một chút, đừng để tiểu thư bị cảm lạnh."Hương Đào cẩn thận bước vào, đi vòng qua bình phong, buồn bã nhìn về phía giường gần giường là một thiếu nữ mười một mười hai tuổi, thân hình vẫn đang phát triển, mái tóc đen dài như thác nước, che đi vòng eo thon mặc y phục màu hồng cánh sen, chăn bông đắp trên người, cánh tay trắng như tuyết lộ ra ngoài, băng cơ ngọc vừa sinh ra đã rất tới mức nào?Hương Đào lấy hết chữ trong bụng ra cũng không thể miêu tả được vẻ đẹp thư vừa sinh ra như tiểu cầu tuyết đáng yêu, được lão phu nhân cưng chiều, cả ngày đều ôm vào lòng, chỉ sợ người bị sự là một tiểu chủ nhân có địa vị cao quý nhất trong là mấy ngày gần đây...không biết tiểu thư mơ thấy ác mộng gì, không còn ra ngoài nhiều nữa mà chỉ thấy ngồi trên giường đọc thường, tiểu thư sẽ chẳng bao giờ ngồi yên một chỗ quang trọng hơn chính là người sẽ không đụng vào Đào thu lại suy nghĩ của mình, nhẹ giọng nói "Tiểu thư, Thái Tử điện hạ đến phủ, điện hạ nghe nói thân thể tiểu thư không khỏe nên tới thăm."Thiếu nữ trên giường ngay cả mắt cũng không chớp, giọng nói rõ ràng "Không gặp."Khuôn mặt của Hương Đào càng trở nên buồn này, không phải là gặp ác mộng thì còn là gì được chứ?Thái Tử sinh cùng ngày với tiểu thư, Thái Tử sinh sớm hơn nửa canh giờ nên trở thành biểu người từ khi còn nhỏ đã quen biết nhau, tiểu thư thân thiết với Thái Tử còn hơn cả huynh thân của Thái tử và tiểu thư là tỷ muội thân thiết không có quan hệ họ hàng với nhau. Vì vậy, bên ngoài luôn có lời đồn, nói rằng tiểu thư chính là Thái Tử Phi tương thư rất thích Thái Tử, mỗi lần ngài ấy đến thăm, người đều vô cùng cao nào Thái Tử không đến, tiểu thư còn muốn tuyệt hôm nay thì ngược lại, Thái Tử đến, tiểu thư lại không muốn mộng!Chắc chắn là do ác mộng!Hương Đào mở miệng, muốn thuyết phục lại lần rằng khi tiểu thư thanh tỉnh, lại muốn cùng các nàng giận ma ma vui vẻ bước lên, đem Hương Đào đẩy ra xa một chút "Tiểu thư phải như vậy. Phu nhân còn đi viếng chùa chưa về, mặc dù thân phận Thái Tử tôn quý, nhưng dù sao cũng là nam nhân, hiện giờ tiểu thư cũng đã trưởng thành. Lần này Thái Tử đến, thứ nhất cũng không thăm trưởng bối, thứ hai cũng không bàn luận việc học với đại công tử. Tiểu thư cứ đi ra gặp ngài ấy như vậy, sợ rằng sẽ có người đàm tiếu sau lưng."Chung Niệm Nguyệt buông quyển sách trên tay xuống, thầm Niệm Nguyệt trước kia đúng là quá vội vàng, nàng ấy rõ ràng là có gia thế lớn, trưởng bối yêu thương, lại vô cùng xinh đẹp, nhưng vẫn bị người ta đàm tiếu sau lưng, ngay cả Thái Tử biểu ca cũng có chút xem thường nàng sao lại nói là Chung Niệm Nguyệt trước vì thiếu nữ ngồi trên giường hiện tại chính là một học sinh ba tốt vừa thi đại học xong, ngủ một giấc dậy liền biến thành nữ phụ pháo hôi trong quyển ngôn tình cổ đại mà nàng đã xem phụ này trùng họ trùng tên với nàng và đều được sủng ái mà lớn là nàng không bao giờ thích biểu ca của Chung Niệm Nguyệt này lại hết sức ái mộ Thái Tử biểu Tử biểu ca này đúng là nam chính của tiểu nữ chính đâu?Là một người có hoàn cảnh khó khăn, bị mẹ cả khinh thường, là một cô nương đáng thương lại vô cùng mạnh Niệm Nguyệt bất quá chỉ là một hòn đá kê chân cho chính thấy dung mạo Chung Niệm Nguyệt khuynh thành, tự biết xấu hổ về bản thân không tin được là Thái Tử sẽ yêu mình. Vì vậy Thái Tử điên cuồng vả mặt Chung Niệm Nguyệt để chứng minh tình cảm thật lòng của ngoài bàn luận Chung Niệm Nguyệt sẽ làm Thái Tử Phi, Thái Tử liền tính kế Chung gia, hủy đi thứ gọi là xứng đôi về gia thế. Cho mẫu thân cùng Chung gia đoạn tuyệt quan hệ, đem tình thân từ đó cắt đứt...Nói tóm lại, nhân vật Chung Niệm Nguyệt tồn tại chính là để cho thiên hạ biết nam chính sủng ái nữ chính như thế sách, ngay cả huynh trưởng của Chung Niệm Nguyệt cũng khuynh đảo vì phong thái của nữ khi Chung gia ngã xuống, Chung Đại công tử vẫn ái mộ nữ chính như cũ, đồng thời hắn vô cùng ghét muội muội ruột của mình. Cho rằng nàng không học vấn, không tài năng, tính khí kiêu căng hư hỏng. Cho rằng phụ mẫu nên bỏ rơi nàng, dạy cho nàng một bài học...Đối với tình tiết trong tiểu thuyết, Chung Niệm Nguyệt có chút tức Niệm Nguyệt trong lòng chửi thầm ba lần, mới kiềm nén được tâm trạng khó chịu của bản ma ma là bà vú của Chung Niệm Nguyệt, nhìn nàng từ nhỏ đến lớn, rất thân thiết với ma ma thật lòng vì nàng mà nhắc nhở, lại lải nhải nói "Tiểu thư nếu thật sự yêu thích, việc này chỉ cần giao cho phu nhân là được. Phu nhân thương nhất là tiểu thư, tất nhiên sẽ nghĩ được biện pháp vừa ý người. Người cần gì phải sốt ruột.""Tương lai tiểu thư chỉ cần danh chính ngôn thuận gả cho Thái Tử điện hạ."Nếu mà Chung Niệm Nguyệt lúc trước nghe được điều này sẽ vô cùng cao hứng, thẹn thùng kêu ma ma đi nói với mẫu ngay lúc này Chung Niệm Nguyệt chỉ nhíu mày "Bỏ đi, ta không thích ma ma ngạc nhiên nhìn nàng, tất nhiên là không thư là một báu vật được cưng chiều từ nhỏ, lại tự tay làm túi tiền cho Thái Tử, tự thân xuống bếp làm điểm tâm, còn nhờ phụ thân đưa cho người ta rượu, nghiên mực,...Có bao nhiêu yêu thích, người trong phủ đều nhìn thấy ma ma lo lắng sốt thư sẽ không phải tự thân vận động đi!!!Trước khi Tiền ma ma nói tiếp, Chung Niệm Nguyệt thần sắc có chút uể oải nói "Ma ma, người nói thử xem, ta có đẹp không?". truyện tiên hiệp hayTiền ma ma sửng cả Hương Đào cũng ngây ngẩn cả thư chưa bao giờ nói thẳng ra như ma ma "Tất nhiên là đẹp."Hương Đào cũng ngay lập tức gật đầu, thầm nghĩ, nàng ở kinh thành vẫn chưa nhìn thấy ai đẹp hơn người."Phụ thân ta lợi hại không?""Tất nhiên là lợi hại." Tiền ma ma lên giọng Lão thái gia từng là tể tướng đương triều, mới vừa về hưu. Mà Chung phụ lại là Hình Bộ thị lang, thủ đoạn phi thường lợi hại, chẳng mấy năm nữa, thăng chức lên Thượng Thư là chuyện thường."Mẫu thân ta là đại mỹ nhân, khi ông ngoại còn sống, cũng từng là đại tướng quân tiếng tăm lừng lẫy."Tiền ma ma cùng Hương Đào gật đầu liên nhà của tiểu thư, ai ai cũng lợi hại!Ngay cả Đại công tử, tuy còn trẻ tuổi cũng đã đạt được Trạng Nguyên, tương lai cũng cũng là vào triều làm Niệm Nguyệt nói "Sau này ta thành hôn, nam nhân đó chẳng phải nên là nam nhân tài giỏi nhất trên thiên hạ sao."Nàng vẫn mang khuôn mặt hơi trẻ con, hơi ngại ngùng khi nói ra điều ở thời cổ đại, mười mấy tuổi liền bắt đầu nghị hôn, cho nên nàng nói như vậy, Tiền ma ma cũng không cảm thấy kì lạ."Đúng đúng đúng." Hương Đào gật đầu phụ Tử điện hạ là đối tượng tốt ra đã đẹp trai bất phàm, thân phận tôn quý...Hương Đào thầm nghĩ, lại nghe được giọng Chung Niệm Nguyệt thay đổi, không cao hứng nói "Biểu ca hóa ra lại là một tên ngu ngốc, ngu ngốc, ngu ngốc...trời sinh lại lùn, ta đương nhiên là không thích hắn."Tiền ma ma cùng Hương Đào choáng váng mặt Thái tử...ngu!!!Hương Đào vội bước lên che miệng nàng lại "Tiểu thư sao người lại nói người trong hoàng thất như vậy được."Chung Niệm Nguyệt đẩy tay nàng ra, nói "Ta nói đều là sự thật, ta không muốn ở cùng một chỗ với hắn, kêu hắn đi đi."Tiền ma ma ngay lập tức dở khóc dở dĩ bà còn lo lắng, tiểu thư tuổi còn nhỏ, tâm tư đều đặt trên người Thái Tử, lại hay đa tình, sau này phải sống như thế giờ nghe thấy, là do bà suy nghĩ quá thư thật ra tuổi vẫn còn nhỏ, vẫn là tính tình tiểu hài tử, thích hay không thích gì đó cũng giống như việc ăn uống mà ma ma thở phào nhẹ nhỏm, bà ngồi xuống gần Chung Niệm Nguyệt nói "Tiểu thư đã không thích thì không cần nhắc lại."Chung Niệm Nguyệt gật đầu, hùng hổ lý lẻ nói "Hôm trước ta nghe được biểu ca oán giận nói Hoàng Thượng răn dạy hắn, không hiểu sao, ta cũng cảm thấy hắn đúng là đồ ngu ngốc."Trên khuôn mặt tinh xảo tràn đầy thất vọng về Thái như hình tượng đẹp trai, thông minh của Thái Tử đã bị sụp không phải tính tình tiểu hài tử thì còn là gì khác ma ma một mặt cảm thấy buồn cười, mặt khác không nhịn được khuyên nhủ "Tiểu thư lời vừa nãy không được nói ra bên ngoài, Hoàng Thượng dốc lòng dạy dỗ đó là ban ơn. Như thế nào lại gọi là khiển trách?"Hương Đào tuổi còn nhỏ, nghe xong những lời này cũng cảm thấy tâm mình sụp Đào lẩm bẩm "Thái Tử cũng đâu lùn lắm đâu."Chung Niệm Nguyệt hỏi nàng "Lăng gia nhị công tử, ngươi biết chứ."Hương Đào lập tức nói "Biết ạ." Đó là một vị công tử trẻ tuổi tiếng vang lừng lẫy trong kinh thành. Các nàng chưa từng gặp qua nhưng lại nghe nói Lăng công tử bụng đầy văn thơ, chi lan ngọc thụ, vô số tiểu thư quyền quý đều yêu mến Niệm Nguyệt dáng vẻ hùng hồn nói chuyện thật ra đang nói hươu nói vượn "Biểu ca so với hắn lùn hơn một cái đầu! Biểu ca so với Lăng Tùng Dương kém xa, vậy hắn đâu phải nam nhân tốt nhất."Hương Đào "Tiểu thư nói thì chắc chắn đúng."Tiền ma ma "..."Lăng Tùng Dương đã làm lễ đội mũ*, Thái Tử lại mới bằng tuổi tiểu thư, tất nhiên là không cao bằng rồi!Nếu nói như đất nước này người đẹp nhất, thông minh nhất, cao cao tại thượng, khí thế hơn người...không phải là đương kim hoàng thượng à?Tiền ma ma âm thầm bật thật sự hồ đồ, dám nghĩ đến hoàng thượng thì thật quá là can đảm...Tiền ma ma chỉnh lại chăn bông cho Chung Niệm Nguyệt rồi nói "Hương Đào, ngươi ra phía trước trả lời cho Thái Tử, miễn cho Thái Tử chờ lâu. Nói tiểu thư thân thể không khỏe, không dậy nổi, không gặp được điện hạ."Hương Đào đáp lại, vẻ mặt buồn bã biến thư không phải gặp ác thư đang rất tỉnh táo!Hương Đào bước nhanh về phía đại sảnh, tâm trạng khác với lúc nàng thư không thích Thái Tử nữa, nàng phải từ chối vì tiểu này tại phòng nhân đầu đội ngọc quang, trên người mặc y phục màu đỏ thẩm thêu mãng xà. Hắn hơi cau mày, một chút không vui đọng dưới đáy hoàn bên cạnh cẩn thận bưng trà, hắn không để ý đã hơi mất kiên muội ỷ vào việc được cả nhà sủng ái, kiêu căng ngạo hận cả ngày không thể quấn lấy hắn là Thái Tử, tương lai phải gánh vác sự nghiệp trọng đại, làm sao có thể bồi nàng chơi đùa...Mấy ngày gần đây, nàng đúng thật là không tìm hắn, nói là bị chỉ sợ lại là lạt mềm buộc chặt..."Điện hạ." Tiểu nha hoàn nhẹ giọng nói tiến về nhận người này, là Hương Đào hầu hạ biểu muội hằng ngày."Dẫn đường." Hắn Đào lại chỉ hành lễ, rồi nói "Điện hạ, tiểu thư bị bệnh, không dậy nổi."Người thông minh chỉ cần nghe nửa câu liền tứ của nha hoàn này là...Biểu muội từ chối không gặp mày thiếu niên nhíu nhẹ, sau đó là nét mặt phẫn đi thẳng tới viện của Chung Niệm Nguyệt, không phải là không biết đường, sở dĩ kêu nhà hoàn dẫn đường chỉ là theo lễ mà muốn xem một chút, rốt cuộc là nàng đang làm trò phòng Chung Niệm Nguyệt mới vừa nằm xuống, Tiền ma ma nuông chiều đút điểm tâm vào miệng nhai được hai lần, còn chưa kịp nuốt xuống, liền nghe bên ngoài thông báo "Thái Tử điện hạ.""Gặp qua Thái Tử điện hạ.""Điện hạ như thế nào lại tới đây?"Tiền ma ma ngây người ra, như thế nào lại tới nhìn miếng bánh dính trên miệng tiểu thư, nhìn người có chút nào giống như bị bệnh đúng là không dễ lừa gạt thái 🌸 Hết chương 1 🌸_________ Reads 218,092Votes 11,860Parts 116Complete, First published May 14, 2021Table of contentsSun, Jan 15, 2023🌸 CHƯƠNG 1 XUYÊN SÁCH 🌸Sun, Jan 15, 2023🌸 CHƯƠNG 2 CHỌC CHIM 🌸Sun, Jan 15, 2023Sun, Jan 15, 2023Sun, Jan 15, 2023Sun, Jan 15, 2023Sun, Jan 15, 2023🌸 CHƯƠNG 7 CÁO TRẠNG 🌸Sun, Jan 15, 2023🌸 CHƯƠNG 8 DIỆN THÁNH 🌸Sun, Jan 15, 2023Sun, Jan 15, 2023🌸 CHƯƠNG 10 NGOÉO TAY 🌸Sun, Jan 15, 2023🌸 CHƯƠNG 11 RỜI KINH 🌸Sun, Jan 15, 2023Sun, Jan 15, 2023🌸 CHƯƠNG 13 KHOAI LANG 🌸Sun, Jan 15, 2023Sun, Jan 15, 2023🌸 CHƯƠNG 15 TRÚNG ĐỘC 🌸Sun, Jan 15, 2023Mon, Jan 16, 2023Mon, Jan 16, 2023🌸 CHƯƠNG 18 TRANH DÁN 🌸Mon, Jan 16, 2023🌸 CHƯƠNG 19 THẨM VẤN 🌸Mon, Jan 16, 2023🌸 CHƯƠNG 20 CHĂM SÓC TIỂU CÔ NƯƠNG 🌸Mon, Jan 16, 2023🌸 CHƯƠNG 21 TRƯỢT TUYẾT 🌸Tue, Feb 7, 2023🌸 CHƯƠNG 22 HỒI KINH 🌸Sun, Feb 12, 2023🌸 CHƯƠNG 23 GHÉ THĂM 🌸Sun, Feb 12, 2023🌸 CHƯƠNG 24 UỐNG THUỐC 🌸Sun, Feb 12, 2023Sun, Feb 12, 2023Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Fri, Sep 24, 2021Sat, Sep 25, 2021Mon, Sep 27, 2021Tue, Sep 28, 2021Wed, Sep 29, 2021Thu, Sep 30, 2021Fri, Oct 1, 2021Sat, Oct 2, 2021Sun, Oct 3, 2021Mon, Oct 4, 2021Wed, Oct 6, 2021Wed, Oct 6, 2021Thu, Oct 14, 2021Fri, Oct 15, 2021Sat, Oct 16, 2021Sun, Oct 17, 2021Mon, Oct 18, 2021Tue, Oct 19, 2021Fri, Oct 22, 2021Fri, Oct 22, 2021Fri, Oct 22, 2021Fri, Oct 22, 2021Fri, Oct 22, 2021Fri, Oct 22, 2021Fri, Oct 22, 2021Sat, Oct 23, 2021Sun, Oct 24, 2021Mon, Oct 25, 2021Tue, Oct 26, 2021Wed, Oct 27, 2021Thu, Oct 28, 2021Fri, Oct 29, 2021Mon, Nov 1, 2021Mon, Nov 1, 2021Mon, Nov 1, 2021Tue, Nov 2, 2021Tue, Nov 2, 2021Wed, Nov 3, 2021Thu, Nov 4, 2021Fri, Nov 5, 2021Sat, Nov 6, 2021Sat, Nov 6, 2021Mon, Nov 8, 2021Mon, Nov 8, 2021Tue, Nov 9, 2021Wed, Nov 10, 2021🌸 Tên Hán Việt Hoàng hậu nàng làm trời làm đất 🌸 Tác giả Cố Tranh 🌸 Tình trạng Đã hoàn Đang beta 🌸 Thể loại Ngôn tình, Cổ đại, HE, Ngọt sủng, Trâu già gặm cỏ non, Xuyên sách, Nữ phụ, Cung đình hầu tước, 1v1 🌸 Editor tvanahh 🌸 Ngày đào hố 1/5/2021 🌸 Ngày lấp hố 14/11/2021 ❤ Đế vương bạc tình x Thiếu nữ kiêu ngạo Truyện sủng ngọt, nam chính không sạch nhưng hậu cung chỉ có ba phi tần, đều là do tiên đế nạp cho hắn. Sau khi có ba đứa con trai thì cấm dục mười mấy năm cho đến lúc gặp nữ chính. *** "Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế." "Nếu Niệm Niệm thiên tuế, trẫm cũng sống tới thiên tuế là được." "Bệ hạ lớn hơn ta một chút, nếu bệ hạ sống đến một vạn tuổi vậy ta thì chỉ cần sống đến 9985 tuổi là được." *** Hắn không sống đến vạn tuế. Vậy nàng cũng không cần thiên tuế. Bây giờ nàng và hắn nằm chung chăn. Tương lai chắc chắn sẽ cùng nhau xuống mồ. ________________ 🌸🌸🌸 ________________ Lưu ý Mình đang beta lại truyện tại Wordpress các bạn có thể sang đó đọc nhé ^^ vì bên đó ít lỗi sai chính tả hơn ಥ_ಥ Mình không học tiếng Trung, chỉ edit vì sở thích nên còn nhiều sai sót, mong mọi người giúp đỡ. Truyện edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup. Truyện được đăng tại wattpad tvanahh và _______________ 🌸🌸🌸 ________________ Bạn có thể đóng góp ý kiến về cách mình edit nhưng xin đừng chê nội dung truyện ❤166sung

hoàng hậu chính là thiên hạ